xuān zhì
xuān jià
xuān yào
xuān xiān
xuān jù
xuān chéng
xuān xī
xuān sǒng
xuān wěi
xuān jìng
xuān yóu
xuān jiāo
xuān cè
xuān píng
xuān líng
xuān hōng
xuān hào
xuān àn
xuān jìn
xuān huī
xuān guāng
xuān lù
xuān qiú
xuān xuān
xuān jiào
xuān jǐng
xuān liū
xuān chuāng
xuān lǎng
xuān táng
xuān tóng
xuān yú
xuān zhù
xuān céng
xuān kù
xuān zhǔ
xuān chǎng
xuān cè
xuān liáng
xuān miǎo
xuān áng
xuān xū
xuān yì
xuān pèi
xuān tiān
xuān jù
xuān yáo
xuān méi
xuān dǐng
xuān yuè
xuān wǔ
xuān diàn
xuān yáo
xuān guǐ
xuān hào
xuān táng
xuān qí
xuān bò
xuān nù
xuān qiū
xuān mén
xuān ào
xuān gé
xuān yè
xuān dì
xuān rán
xuān jùn
xuān yù
xuān lóng
xuān jiē
xuān hè
xuān mǎ
xuān jǔ
xuān cuì
xuān chuāng
xuān kuàng
xuān fú
xuān xiāo
xuān lǐ
xuān zhì
xuān méng
xuān dá
xuān gàn
xuān zhōu
xuān fān
xuān qú
xuān píng
xuān yǔ
xuān gài
xuān hù
xuān huáng
xuān bì
xuān wěi
xuān jiàn
xuān pì
xuān huàng
xuān yán
xuān zhū
xuān líng
xuān chǎng
xuān láng
xuān qí
xuān chú
xuān yào
xuān miǎn
xuān fēi
xuān jiān
xuān jiē
xuān yíng
xuān bì
xuān kǎn
xuān chuāng
xuān xù
xuān huáng
xuān yuán
xuān xiè
xuān chuāng
xuān tè
xuān yì
xuān yù
xuān lín
xuān hòu
xuān qí
xuān yú
xuān chūn
xuān shuǎng
xuān huǎng
xuān chí
xuān lù
dào àn
jiā àn
qǐ àn
mí àn
fēng àn
ào àn
yá àn
zhǎn àn
hù àn
biān àn
léng àn
pāi àn
le àn
zuǒ àn
kǒu àn
yǐn àn
kuí àn
hú àn
yān àn
tú àn
míng àn
què àn
bǐ àn
guī àn
suì àn
chā àn
tián àn
yá àn
kēng àn
hǎi àn
kào àn
wù àn
mǒ àn
dī àn
jīn àn
hú àn
gāo àn
pàn àn
lí àn
chì àn
niè àn
pàn àn
fēng àn
lín àn
niè àn
gé àn
táng àn
piān àn
xuān àn
yí àn
duàn àn
wú àn
chéng àn
yù àn
dī àn
qīng àn
wéi àn
jué àn
hé àn
cǐ àn
xíng àn
xíng àn
yá àn
liè àn
fǎ àn
jué àn
léi àn
shàng àn
kēng àn
pán àn
mù àn
hé àn
yě àn
bǎn àn
duì àn
chǔ àn
sào àn
guǎng àn
yán àn
jué àn
suí àn
qiáng àn
bó àn
dēng àn
yì àn
lǒng àn
ào àn
bà àn
qì àn
yáo àn
kāi àn
dài àn
bāng àn
qí àn
jiāo àn
liǔ àn
wěi àn
liǎng àn
tuí àn
shān àn
yán àn
qì àn
yīn àn
hù àn
⒈ 谓气度严正不凡。
引宋叶适《东塘处士墓志铭》:“君轩岸沉雄,言动未尝妄。”
轩xuān(1)(形)〈书〉高:~昂|~敞|~朗。(2)姓。轩xuān(1)(名)有窗的廊子或小房子(多用做书斋名或饭店等的字号)。(2)(名)古代一种有帷幕而前顶较高的车。(3)(名)〈书〉窗户;门。
岸读音:àn岸àn(1)(名)江河湖海等水边的陆地:彼~|海~|~边|口~。(2)(形)〈书〉高大;高傲:伟~|傲~|魁~。