fán mù
fán shì
fán yǔ
fán chén
fán qì
fán lóng
fán qiú
fán lún
fán kuì
fán cháng
fán qiǎn
fán dǐ
fán ěr
fán tiě
fán bì
fán lǐ
fán jiān
fán sēng
fán qīng
fán jǐ
fán tǐ
fán tǔ
fán wěi
fán pǐn
fán jiàn
fán zǐ
fán mù
fán yì
fán bǐ
fán duǎn
fán yàn
fán kǒu
fán lòu
fán diào
fán yǒu
fán zhì
fán tú
fán wù
fán shì
fán gù
fán jì
fán rén
fán yùn
fán nìng
fán diǎn
fán shè
fán tāi
fán fū
fán yī
fán fèi
fán jiā
fán bīn
fán chóu
fán shēng
fán zhǒng
fán kè
fán bǎi
fán xiǎo
fán hào
fán cǐ
fán bèi
fán mǎ
fán qū
fán zhǔ
fán cáo
fán gǒng
fán shù
fán cái
fán zhī
fán niǎo
fán nú
fán jiè
fán gǔ
fán huā
fán máo
fán ér
fán shì
fán liè
fán jiù
fán báo
fán ruò
fán yīn
fán niàn
fán zhuó
fán chóng
fán liú
fán wēi
fán è
fán mǔ
fán zhì
fán tīng
fán xiǎng
fán yǎn
fán jìng
fán shēn
fán yuán
fán shāng
fán xià
fán yǔ
fán xīn
fán huǒ
fán zǒu
fán qì
fán àn
fán gē
fán lóng
fán sú
fán gé
fán lèi
fán yào
fán méng
fán ěr
fán ěr
fán chén
fán huì
fán yǔ
fán yōng
fán shǐ
fán suǒ
fán shì
fán shù
fán xiàn
fán qíng
fán bǐ
fán kū
fán yì
fán mín
fán lì
fán yú
fán děng
fán bēi
fán lín
fán lù
fán shèng
fán jīn
fán xíng
fán zuì
fán nè
fán yì
fán shǒu
fán liáo
fán cái
fán lǚ
fán lì
fán cǎo
fán shí
fán jìn
fán tóng
fàn lì
tiě lì
tǐ lì
wéi lì
chuàng lì
tú lì
fàn lì
tǐ lì
dìng lì
tiē lì
chú lì
héng lì
kāi lì
bǐ lì
shì lì
àn lì
yuán lì
gé lì
pān lì
sú lì
lǜ lì
cháng lì
shú lì
shuō lì
gè lì
bǎng lì
zhěn lì
tōng lì
jǔ lì
dào lì
fǎ lì
shì lì
zhào lì
àn lì
yǐn lì
tóng lì
lǎo lì
yán lì
kē lì
shān lì
tiáo lì
shí lì
tú lì
yī lì
dá lì
yuè lì
xún lì
shì lì
gù lì
lǐ lì
zuì lì
dà lì
shì lì
suí lì
ēn lì
guàn lì
biàn lì
wǎng lì
qǐ lì
wǔ lì
zì lì
juān lì
jiù lì
gāo lì
qián lì
chéng lì
jià lì
yòng lì
lèi lì
fán lì
kē lì
jǔ lì
fēn lì
shǐ lì
shí lì
xíng lì
gōng lì
yǔ lì
tè lì
jìn lì
pàn lì
duàn lì
bù lì
guī lì
shuō lì
xuǎn lì
è lì
shì lì
xiàng lì
xiān lì
wén lì
bìng lì
pǐn lì
guàn lì
diǎn lì
liú lì
pò lì
凡例fánlì
(1) 书前说明本书内容、体例的文字
英notes on the use of a book,etc.⒈ 后因以“凡例”指体制、章法或内容大要,今多指书前说明本书内容或编纂体例的文字。
引晋杜预《春秋经传集解序》:“其发凡以言例,皆经国之常制, 周公之垂法,史书之旧章。”
又《左传·隐公七年》“凡诸侯同盟,於是称名,故薨则赴以名,告终称嗣也,以继好息民,谓之礼经” 杜预注:“此言凡例,乃周公所制礼经也。”
唐杜甫《八哀诗·赠秘书监江夏李公邕》诗:“各满深望还,森然起凡例。”
仇兆鳌注:“森然起例,谓碑文体製。”
《朱子语类》卷六六:“夫子作传,亦略举一端以见凡例而已。”
元刘壎《隐居通议·礼乐》:“古人题旐及题墓必加国号,如曰‘ 唐故’、‘ 宋故’,所以表其为何代之人……此其凡例也。”
清周中孚《郑堂札记》卷二:“自序门当属叙述编譔体例及序,于卷首无自序凡例知之。”
例如:关于这部手册的编写体例,我们已经在“凡例”中作了说明。
书首说明著书内容、主旨与编辑体例的文字。
凡fán(1)(名)指人世间(宗教或迷信的说法):天仙下~。(2)(副)平常:平~。(3)(副)凡是;所有:全书~十六卷。(4)(副)大概、要略:大~。(5)(名)我国民族音乐音阶上的一级;乐谱上用做记音符号;相当于简谱的“4”。
例读音:lì例lì(1)(名)(~子)用来帮助说明或证明某种情况或说法的事物:举~|~证。(2)(名)从前有过;后来可以仿效或依据的事情:援~|先~|史无前~。(3)(名)调查或统计时;指合于某种条件的事例:病~。(4)(名)规则;体例:条~|~外。(5)(名)按条例规定的;照成规进行的:~会|~行公事。