fán shù
fán cǐ
fán kǒu
fán ér
fán yǒu
fán xiǎo
fán bēi
fán nìng
fán shǐ
fán jiā
fán mù
fán tǐ
fán diào
fán yuán
fán tiě
fán yàn
fán bǎi
fán méng
fán zǒu
fán yùn
fán wù
fán yì
fán liáo
fán zhì
fán chóu
fán huì
fán qū
fán sēng
fán máo
fán chén
fán yú
fán jìn
fán cáo
fán shì
fán shì
fán jiè
fán báo
fán děng
fán cǎo
fán liú
fán ěr
fán bèi
fán lóng
fán bì
fán yǔ
fán shèng
fán lù
fán xià
fán gē
fán lèi
fán zhuó
fán yì
fán jì
fán xīn
fán jìng
fán tǔ
fán lì
fán nú
fán cháng
fán cái
fán jǐ
fán xiǎng
fán wēi
fán yì
fán chén
fán lǚ
fán qīng
fán zhǒng
fán qiǎn
fán ěr
fán liè
fán diǎn
fán lún
fán niǎo
fán lín
fán hào
fán gǔ
fán rén
fán yīn
fán fū
fán yǔ
fán wěi
fán sú
fán shēn
fán cái
fán tīng
fán shì
fán jiàn
fán yōng
fán kè
fán duǎn
fán shì
fán shāng
fán yào
fán niàn
fán shù
fán qì
fán zhì
fán zuì
fán jiù
fán lóng
fán lǐ
fán mù
fán chóng
fán qiú
fán gù
fán zhī
fán zǐ
fán gǒng
fán bǐ
fán bǐ
fán jiān
fán lì
fán huā
fán gé
fán qíng
fán shēng
fán qì
fán mín
fán ěr
fán dǐ
fán tāi
fán yī
fán yǔ
fán lòu
fán tú
fán ruò
fán kuì
fán zhǔ
fán nè
fán yǎn
fán mǔ
fán kū
fán suǒ
fán è
fán àn
fán shǒu
fán xiàn
fán fèi
fán shí
fán mǎ
fán pǐn
fán shè
fán bīn
fán huǒ
fán xíng
fán jīn
fán tóng
zhì lòu
gù lòu
cī lòu
qiū lòu
jiàn lòu
huāng lòu
me lòu
àn lòu
suǒ lòu
gū lòu
duǎn lòu
fán lòu
àn lòu
biǎn lòu
pín lòu
miè lòu
wěi lòu
pǔ lòu
tuí lòu
ǎi lòu
è lòu
wāng lòu
chǔn lòu
cū lòu
cuó lòu
zè lòu
bì lòu
bì lòu
báo lòu
hú lòu
yāo lòu
cè lòu
xiá lòu
hán lòu
tuí lòu
miù lòu
guài lòu
yǔ lòu
pì lòu
máng lòu
gù lòu
yě lòu
fū lòu
yú lòu
tuì lòu
jū lòu
chán lòu
dān lòu
qiǎn lòu
wán lòu
yū lòu
quē lòu
xiǎo lòu
wěi lòu
jiǎn lòu
lǜ lòu
ān lòu
mó lòu
yǎn lòu
chǒu lòu
zhǎi lòu
àn lòu
bì lòu
jù lòu
ài lòu
zuì lòu
wēi lòu
qióng lòu
sú lòu
bǐ lòu
pí lòu
yuǎn lòu
guǐ lòu
kū lòu
cuō lòu
fēi lòu
zhuī lòu
guǎ lòu
jiǎn lòu
cū lòu
mò lòu
xiá lòu
miù lòu
shí lòu
yōng lòu
huì lòu
chī lòu
cūn lòu
jiāo lòu
fǔ lòu
chén lòu
qǐn lòu
gàng lòu
bēi lòu
tān lòu
sài lòu
xiá lòu
chán lòu
níng lòu
shuāi lòu
pì lòu
yōu lòu
zhuō lòu
jiǎn lòu
méng lòu
jū lòu
mèi lòu
⒈ 平庸浅陋;平凡陋劣。
引《晋书·刘超传》:“每帝所赐,皆固辞曰:‘凡陋小臣,横窃赏赐,无德而禄,殃咎足惧。’”
前蜀杜光庭《鲜楚臣本命九曜醮词》:“臣自惟凡陋,获奉真灵,惧履行之间,易成愆咎,修持之道,未契端真。”
宋辛弃疾《念奴娇·戏赠善作墨梅者》词:“丹青图画,一时都愧凡陋。”
⒉ 指平庸浅陋的人。
引唐白居易《为宰相谢官表》:“殊常之命,非望之恩,出自宸衷,加於凡陋。”
凡fán(1)(名)指人世间(宗教或迷信的说法):天仙下~。(2)(副)平常:平~。(3)(副)凡是;所有:全书~十六卷。(4)(副)大概、要略:大~。(5)(名)我国民族音乐音阶上的一级;乐谱上用做记音符号;相当于简谱的“4”。
陋读音:lòu陋lòu(1)(形)不好看;丑:丑~。(2)(形)(住的地方)狭小;不华美:~室|~巷。(3)(形)不文明;不合理:~俗|~习。(4)(形)(见闻)少:浅~|孤~寡闻。