fán gé
fán nìng
fán zhì
fán bēi
fán shí
fán shì
fán tǐ
fán è
fán qīng
fán shù
fán ěr
fán cái
fán cáo
fán nú
fán báo
fán bǐ
fán lì
fán shāng
fán jì
fán gù
fán qū
fán yǎn
fán shì
fán yǒu
fán tǔ
fán fèi
fán gǒng
fán zuì
fán pǐn
fán liè
fán máo
fán niǎo
fán yuán
fán chóng
fán yàn
fán qì
fán cǐ
fán jiù
fán qiú
fán xiǎo
fán hào
fán xià
fán shì
fán zhì
fán yào
fán mǎ
fán shǒu
fán zhǔ
fán yǔ
fán jiàn
fán shì
fán yì
fán jìng
fán qì
fán yì
fán wēi
fán mǔ
fán méng
fán mù
fán bì
fán gē
fán yīn
fán lǚ
fán ruò
fán xīn
fán jiè
fán ér
fán kuì
fán lì
fán bèi
fán nè
fán yì
fán gǔ
fán shèng
fán bǐ
fán tīng
fán tóng
fán sēng
fán shù
fán xiàn
fán yùn
fán yú
fán huā
fán ěr
fán jiān
fán lóng
fán yōng
fán tú
fán lǐ
fán jìn
fán huǒ
fán yǔ
fán dǐ
fán chén
fán kè
fán diǎn
fán wù
fán diào
fán suǒ
fán zhī
fán yǔ
fán mù
fán bīn
fán wěi
fán tiě
fán lèi
fán xíng
fán liáo
fán jīn
fán kǒu
fán liú
fán niàn
fán zhuó
fán zǒu
fán lòu
fán chóu
fán ěr
fán cǎo
fán lù
fán duǎn
fán àn
fán cái
fán jiā
fán děng
fán shè
fán lóng
fán tāi
fán qíng
fán xiǎng
fán zhǒng
fán mín
fán yī
fán jǐ
fán chén
fán fū
fán sú
fán zǐ
fán cháng
fán shēng
fán qiǎn
fán kū
fán bǎi
fán rén
fán huì
fán shēn
fán lún
fán lín
fán shǐ
凡百fánbǎi
(1) 〈方〉总括;概括
例老张把老王当做知己,凡百事情都向他说英the whole;all(2) 好歹,无论如何
[.好工具]英in any case;at anyrate;anyhow⒈ 一切;一应。
引《诗·小雅·雨无正》:“凡百君子,各敬尔身。”
郑玄笺:“凡百君子,谓众在位者。”
《晋书·山涛传》:“天下事广,加吴土初平,凡百草创,当共尽意化之。”
《镜花缘》第九五回:“好在他自从做了这件好事,凡百事务,莫不如心,连那从不生草的不毛之地也都丰收起来,家运大转。”
⒉ 诸君;众人。
引汉应瑒《侍五官中郎将建章台集诗》:“凡百敬尔位,以副飢渴怀。”
晋陶潜《命子》诗:“厉夜生子,遽而求火;凡百有心,奚特於我。既见其生,实欲其可。”
《隋书·音乐志上》:“梁武帝本自诸生,博通前载,未及下车,意先风雅,爰詔凡百,各陈所闻。”
唐颜真卿《天下放生池碑铭》:“真卿勒铭,敢告凡百。”
⒊ 无论如何。
引《醒世姻缘传》第九七回:“你凡百的快着搭救,再别似那一日倚儿不当的,叫他打个不数。”
总括一切。
凡fán(1)(名)指人世间(宗教或迷信的说法):天仙下~。(2)(副)平常:平~。(3)(副)凡是;所有:全书~十六卷。(4)(副)大概、要略:大~。(5)(名)我国民族音乐音阶上的一级;乐谱上用做记音符号;相当于简谱的“4”。
百读音:bǎi百bǎi(1)bǎi(名)数目十个十:二~个学生。(2)bǎi(名)表示很多:~货|~花齐放|~科全书。(3)bó〔百色〕地名;在广西壮族自治区。