fán mǔ
fán chóng
fán è
fán shì
fán tǐ
fán yǎn
fán xiǎo
fán mù
fán zhǔ
fán diǎn
fán nè
fán zuì
fán yú
fán bēi
fán xíng
fán shì
fán wù
fán lì
fán tīng
fán gù
fán zǐ
fán ér
fán xiǎng
fán fū
fán chóu
fán qiú
fán ěr
fán fèi
fán jiàn
fán shēn
fán zhì
fán shēng
fán shǐ
fán huǒ
fán cáo
fán xià
fán shāng
fán mù
fán bīn
fán bǎi
fán chén
fán mǎ
fán ěr
fán shí
fán qíng
fán lì
fán qì
fán lèi
fán máo
fán yīn
fán wēi
fán yùn
fán qì
fán zhuó
fán ěr
fán àn
fán nìng
fán yuán
fán zhī
fán qiǎn
fán méng
fán yàn
fán bèi
fán jiān
fán jìn
fán báo
fán diào
fán zǒu
fán jiā
fán duǎn
fán shèng
fán bǐ
fán tú
fán lòu
fán niǎo
fán cháng
fán jìng
fán pǐn
fán sú
fán ruò
fán zhǒng
fán qīng
fán shù
fán děng
fán qū
fán shì
fán yī
fán cǐ
fán yǔ
fán yào
fán yōng
fán kǒu
fán bì
fán lǚ
fán chén
fán liè
fán dǐ
fán yǔ
fán huā
fán huì
fán yì
fán bǐ
fán tóng
fán shè
fán yǔ
fán lín
fán kū
fán gǔ
fán tǔ
fán sēng
fán lóng
fán hào
fán cái
fán jì
fán yì
fán nú
fán liú
fán liáo
fán yì
fán kè
fán cái
fán xiàn
fán zhì
fán cǎo
fán gé
fán shǒu
fán lóng
fán suǒ
fán mín
fán niàn
fán shì
fán gǒng
fán shù
fán jiù
fán rén
fán lún
fán jǐ
fán yǒu
fán wěi
fán gē
fán lù
fán jīn
fán lǐ
fán tāi
fán xīn
fán kuì
fán jiè
fán tiě
màn yú
yù yú
jiāo yú
chī yú
shū yú
chǔn yú
shǒu yú
kǔn yú
ruò yú
zhuān yú
mí yú
dān yú
xiào yú
hūn yú
nuò yú
chōng yú
yín yú
méng yú
gàn yú
jié yú
chōng yú
gū yú
jiàn yú
nú yú
chán yú
yōng yú
àn yú
xiāng yú
jiǎn yú
pì yú
zhuī yú
míng yú
xià yú
dà yú
wán yú
fán yú
chǔn yú
hūn yú
píng yú
zōu yú
pǔ yú
gàng yú
tún yú
kuáng yú
cūn yú
bǐ yú
⒈ 平庸愚味。
引三国魏曹操《让县自明本志令》:“孤始举孝廉,年少,自以本非巖穴知名之士,恐为海内人之所见凡愚,欲为一郡守,好作政教以建立名誉,使世士明知之。”
《南史·张缵传》:“时纘从兄謐聿并不学问,性又凡愚。”
《百喻经·妇女患眼痛喻》:“凡愚之人,亦復如是。”
⒉ 指平庸愚昧的人。
引唐慧能《坛经·疑问品》:“凡愚不了自性,不识身中浄土,愿东愿西,悟人在处一般。”
平凡、愚笨。
凡fán(1)(名)指人世间(宗教或迷信的说法):天仙下~。(2)(副)平常:平~。(3)(副)凡是;所有:全书~十六卷。(4)(副)大概、要略:大~。(5)(名)我国民族音乐音阶上的一级;乐谱上用做记音符号;相当于简谱的“4”。
愚读音:yú愚yú(1)(形)愚笨;傻:~人|~陋|~懦|~顽|~妄|~不可及|大智若~。(2)(动)愚弄:为人所~|~民政策。(3)(代)用于自称的谦词:~兄|~见|~以为不可。