chén jí
chén yīng
chén zhèng
chén xìng
chén jī
chén yān
chén pìn
chén xiū
chén chuī
chén guàn
chén yīng
chén zǎo
chén fú
chén xī
chén jī
chén zhuāng
chén qǔ
chén xī
chén yè
chén jǐng
chén hú
chén gǔ
chén qū
chén yàn
chén jīng
chén zhēng
chén bù
chén yī
chén míng
chén cān
chén shàn
chén míng
chén qín
chén lí
chén guāng
chén cháo
chén fù
chén huī
chén xī
chén xiá
chén dàn
chén cuàn
chén fēng
chén tūn
chén guǐ
chén xiāo
chén yào
chén xǐng
chén mén
chén jiān
chén xī
chén tuì
chén hūn
chén jiè
chén cān
chén mù
chén zhōng
chén ān
chén chū
chén wù
chén qì
chén zhāi
chén zhuāng
chén fā
chén yá
chén fú
chén mèi
chén zhóu
chén wū
chén lù
chén xù
chén chàng
chén shì
chén zhuāng
chén lǐ
dǐng zhōng
gē zhōng
shí zhōng
jǐng zhōng
fàn zhōng
wǔ zhōng
chán zhōng
mǔ zhōng
qiān zhōng
sēng zhōng
gē zhōng
mǔ zhōng
dào zhōng
mù zhōng
huā zhōng
hǎo zhōng
qiú zhōng
qiú zhōng
xiǎo zhōng
sāng zhōng
liàng zhōng
fú zhōng
diàn zhōng
jiā zhōng
shǔ zhōng
yí zhōng
biān zhōng
yuè zhōng
shǎng zhōng
mǔ zhōng
diǎn zhōng
jīng zhōng
zhuàng zhōng
bì zhōng
fēn zhōng
yǎ zhōng
tǎ zhōng
shū zhōng
bó zhōng
huá zhōng
qìng zhōng
yáo zhōng
jìn zhōng
fú zhōng
shān zhōng
hóng zhōng
chēn zhōng
fǔ zhōng
zhàn zhōng
sòng zhōng
hóng zhōng
guà zhōng
jǐng zhōng
fàn zhōng
gài zhōng
jiǎ zhōng
míng zhōng
kòu zhōng
diào zhōng
gū zhōng
chū zhōng
hào zhōng
chén zhōng
lóng zhōng
hán zhōng
lín zhōng
dà zhōng
hòu zhōng
jī zhōng
bǎi zhōng
yìng zhōng
huáng zhōng
shuāng zhōng
qíng zhōng
fēng zhōng
wàn zhōng
mǔ zhōng
gǔ zhōng
shēng zhōng
dú zhōng
liù zhōng
jiǔ zhōng
tái zhōng
diǎn zhōng
jiǎng zhōng
qīng zhōng
jiǔ zhōng
dì zhōng
jìng zhōng
míng zhōng
pái zhōng
kōng zhong
清晨的钟声。
⒈ 清晨的钟声。
引北周庾信《陪驾幸终南山和宇文内史》:“戍楼鸣夕鼓,山寺响晨鐘。”
唐杜甫《游龙门奉先寺》诗:“欲觉闻晨鐘,令人发深省。”
五代牛希济《临江仙》词之一:“月斜江上,征棹动晨鐘。”
郭沫若《女神·女神之再生》:“太阳虽还在远方,海水中早听着晨钟在响:丁当,丁当,丁当。”
晨chén(名)早晨;有时也泛指半夜以后到中午以前的一段时间:清~|凌~。
钟读音:zhōng钟zhōng(1)(名)响器;中空;用铜或铁制成:~鼎|~鼓|~楼。(2)(名)计时的器具;有挂在墙上的;也有放在桌上的:~摆|~表|~点|~声。(3)(名)指钟点、时间:六点~。钟zhōng(1)(动)(情感)等集中:~爱|~情。(2)姓。钟zhōng(名)同“盅”。