hán zhōng
hán dà
hán lìng
hán gòu
hán shù
hán shǎn
hán zhàng
hán xiá
hán zhá
hán shēng
hán shǐ
hán sān
hán niú
hán jiàn
hán zhóu
hán shǐ
hán huó
hán zhàng
hán kāi
hán xī
hán zhī
hán jiǎn
hán dú
hán cuī
hán sī
hán gào
hán qín
hán liè
hán sāi
hán xún
hán hàn
hán yuē
hán yuán
hán yì
hán rú
hán luò
hán mào
hán xià
hán yù
hán xí
hán cáng
hán jì
hán yǐn
hán shòu
hán diào
hán fù
hán dìng
hán piàn
hán dào
hán hú
hán pìn
hán fāng
hán shòu
hán dá
hán qǐng
hán hé
hán yāo
hán huàn
hán xīn
hán gài
hán dá
hán gǎo
hán shòu
hán fēng
hán jiǎo
hán wèn
hán zhèn
hán tuō
hán shāng
hán guān
hán yǎn
hán wèi
hán xiáo
hán gōng
hán guǎn
hán suǒ
hán shì
hán gǎo
hán yǔ
hán diàn
hán hóng
hán diàn
hán shū
hán fāng
hán shǒu
hán rén
hán zhuāng
hán chén
hán shī
hán guǐ
hán yú
hán shù
hán yǎng
hán kuò
hán gǔ
jiǔ zhōng
fēn zhōng
míng zhōng
liù zhōng
zhàn zhōng
shuāng zhōng
dǐng zhōng
qīng zhōng
pái zhōng
gǔ zhōng
fǔ zhōng
gū zhōng
gài zhōng
gē zhōng
dào zhōng
bó zhōng
hǎo zhōng
wǔ zhōng
jiǔ zhōng
bǎi zhōng
jīng zhōng
chū zhōng
lóng zhōng
huáng zhōng
gē zhōng
dú zhōng
diǎn zhōng
wàn zhōng
diào zhōng
huā zhōng
yǎ zhōng
fú zhōng
qiú zhōng
chán zhōng
shǎng zhōng
kōng zhong
qiú zhōng
mǔ zhōng
mǔ zhōng
kòu zhōng
fàn zhōng
qiān zhōng
xiǎo zhōng
mǔ zhōng
diǎn zhōng
yí zhōng
jiā zhōng
diàn zhōng
jiǎ zhōng
hóng zhōng
hòu zhōng
dà zhōng
jǐng zhōng
hào zhōng
fú zhōng
hóng zhōng
mù zhōng
lín zhōng
zhuàng zhōng
biān zhōng
jiǎng zhōng
qíng zhōng
fàn zhōng
shí zhōng
bì zhōng
sēng zhōng
shēng zhōng
míng zhōng
tǎ zhōng
tái zhōng
yìng zhōng
mǔ zhōng
huá zhōng
chēn zhōng
jìn zhōng
jǐng zhōng
fēng zhōng
qìng zhōng
hán zhōng
sāng zhōng
shū zhōng
guà zhōng
chén zhōng
shǔ zhōng
shān zhōng
jī zhōng
sòng zhōng
jìng zhōng
yáo zhōng
dì zhōng
liàng zhōng
yuè zhōng
⒈ 亦作“函鐘”。十二律之一,即林钟。参见“十二律”。见“函钟”。
引《周礼·春官·大司乐》:“乃奏蕤宾,歌函钟,舞大夏,以祭山川。”
郑玄注:“函钟,一名林钟。”
宋沉括《梦溪笔谈·乐律一》:“宫声当在姑洗徵之后,南吕羽之前,中间唯函钟当均,自当以函钟为宫也。”
明陈子龙《方泽》诗:“函鐘鼓至玄,金枝照凝碧。”
1.匣;封套:石~。全书共四~。
2.信件:来~。~授。
3.包容;包含。
钟读音:zhōng钟zhōng(1)(名)响器;中空;用铜或铁制成:~鼎|~鼓|~楼。(2)(名)计时的器具;有挂在墙上的;也有放在桌上的:~摆|~表|~点|~声。(3)(名)指钟点、时间:六点~。钟zhōng(1)(动)(情感)等集中:~爱|~情。(2)姓。钟zhōng(名)同“盅”。