dìng hūn
mái hūn
tóng hūn
shén hūn
jǐng hūn
xiǎo hūn
dú hūn
máo hūn
wán hūn
yǔ hūn
luàn hūn
zhì hūn
yín hūn
lùn hūn
kuáng hūn
āi hūn
xuǎn hūn
yán hūn
zǎo hūn
tóu hūn
yín hūn
lè hūn
yī hūn
míng hūn
lián hūn
dān hūn
àn hūn
dōng hūn
bó hūn
mí hūn
dàn hūn
lǎo hūn
rè hūn
mào hūn
cái hūn
mèn hūn
fā hūn
chī hūn
yāo hūn
tōng hūn
mǎi hūn
chù hūn
cháo hūn
chéng hūn
pò hūn
huáng hūn
wài hūn
chóu hūn
dàn hūn
chén hūn
yūn hūn
shěng hūn
qún hūn
chén hūn
zhòu hūn
lài hūn
fēn hūn
dà hūn
mào hūn
yōu hūn
guān hūn
chán hūn
wàng hūn
zhòng hūn
qiú hūn
chū hūn
zuì hūn
qǐng hūn
yín hūn
qì hūn
fā hūn
diàn hūn
jié hūn
yè hūn
shěn hūn
hé hūn
mài hūn
jī hūn
míng hūn
chài hūn
xiōng hūn
⒈ 昏迷。
引《水浒传》第三九回:“看时,额角上抹脱了一片油皮,因此那女子晕昏倒了。”
清百一居士《壶天录》卷下:“寧波湖西某生,风流倜儻,一夜在妓馆徵歌逐舞,方极其乐,忽晕昏不起。”
1. 昏迷:晕倒。晕厥。
2. 头脑不清。
昏读音:hūn昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。