yī hūn
máo hūn
chén hūn
zhòu hūn
qì hūn
cái hūn
huáng hūn
chū hūn
tōng hūn
hé hūn
tóu hūn
chài hūn
dú hūn
guān hūn
xiǎo hūn
fā hūn
mí hūn
shěn hūn
wài hūn
dà hūn
chù hūn
chóu hūn
lián hūn
yōu hūn
tóng hūn
fā hūn
yín hūn
míng hūn
yín hūn
míng hūn
chán hūn
jī hūn
xiōng hūn
qiú hūn
yūn hūn
luàn hūn
mèn hūn
pò hūn
qún hūn
lè hūn
shén hūn
qǐng hūn
mào hūn
jǐng hūn
zhòng hūn
mài hūn
shěng hūn
dōng hūn
āi hūn
kuáng hūn
jié hūn
chī hūn
wán hūn
lùn hūn
dàn hūn
chén hūn
wàng hūn
cháo hūn
yán hūn
lǎo hūn
yǔ hūn
fēn hūn
dàn hūn
bó hūn
dìng hūn
yāo hūn
chéng hūn
zǎo hūn
zuì hūn
dān hūn
xuǎn hūn
mǎi hūn
mào hūn
diàn hūn
lài hūn
yín hūn
zhì hūn
yè hūn
mái hūn
àn hūn
rè hūn
⒈ 昏暗。
引宋王安石《和吴冲卿雪并示韩持国》:“霾昏得照曜,尘滓归掩拥。”
清厉鹗杭世骏《闰四月二十一日集竹墩积照堂联句用颜鲁公石尊联句韵》:“翳岑俟景霽,吐溜蒙霾昏。”
霾mái(名)空气中因悬浮着大量烟、尘等微粒而形成的混浊现象。通称阴霾。
昏读音:hūn昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。