fēn ǎi
fēn yāo
fēn āi
fēn hūn
fēn mái
fēn máo
fēn yì
fēn yān
fēn xiáng
fēn zhàng
fēn yāo
fēn jìn
fēn yì
fēn lì
fēn wéi
fēn yūn
fēn yàn
fēn yǎng
fēn wéi
fēn yīn
fēn tè
fēn hūn
fēn xié
fēn zhuó
fēn gòu
fēn zá
fēn wù
fēn zǐ
fēn bèn
fēn xiāo
fēn lì
fēn qì
fēn xiǎng
fēn huì
fēn ní
fēn qiāng
tóu hūn
dàn hūn
mài hūn
qì hūn
guān hūn
chù hūn
chī hūn
chén hūn
jī hūn
yī hūn
míng hūn
zǎo hūn
luàn hūn
yè hūn
mào hūn
shěn hūn
máo hūn
xiǎo hūn
zhòu hūn
mái hūn
qǐng hūn
yín hūn
rè hūn
wài hūn
mí hūn
tōng hūn
lián hūn
huáng hūn
zhì hūn
yāo hūn
dà hūn
kuáng hūn
chū hūn
míng hūn
wán hūn
yín hūn
chén hūn
lài hūn
wàng hūn
dìng hūn
yǔ hūn
bó hūn
lùn hūn
zhòng hūn
āi hūn
àn hūn
dàn hūn
cái hūn
tóng hūn
yōu hūn
mèn hūn
xuǎn hūn
diàn hūn
qiú hūn
dú hūn
fēn hūn
pò hūn
yūn hūn
shěng hūn
dōng hūn
cháo hūn
yín hūn
shén hūn
yán hūn
jǐng hūn
zuì hūn
jié hūn
mào hūn
lè hūn
chài hūn
chóu hūn
chán hūn
dān hūn
mǎi hūn
chéng hūn
qún hūn
lǎo hūn
hé hūn
fā hūn
xiōng hūn
fā hūn
⒈ 亦作“氛昬”。
⒉ 云雾;烟霭。
引南朝宋鲍照《舞鹤赋》:“既而氛昏夜歇,景物澄廓,星翻汉迴,晓月将落。”
唐杜甫《柴门》诗:“萧颯洒秋色,氛昏霾日车。”
⒊ 喻指昏愦惑乱的人。
引《文选·谢灵运<还旧园作见颜范二中书>诗》:“盛明盪氛昬,贞休康屯邅。”
李善注:“言以盛明之德,而荡氛昬之徒。”
恶气。
氛fēn(名)气;气象。
昏读音:hūn昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。