mí méng
mí tāng
mí àn
mí fēng
mí àn
mí yān
mí zuì
mí wǎng
mí nòng
mí tú
mí mí
mí jīn
mí fāng
mí huì
mí lù
mí yòu
mí lǐ
mí xìn
mí bèi
mí màn
mí duó
mí dùn
mí bì
mí zhuì
mí máng
mí fán
mí xī
mí zhēn
mí miù
mí zōng
mí shī
mí wù
mí mín
mí bèi
mí tóu
mí kuáng
mí hú
mí máng
mí sǐ
mí nì
mí qíng
mí tú
mí huàn
mí mèi
mí cǎi
mí zhōng
mí sāi
mí liàn
mí lóu
mí rén
mí juàn
mí kōng
mí dēng
mí yí
mí bài
mí zhèn
mí wǎng
mí xiàng
mí chuān
mí hū
mí qiào
mí mù
mí dǔn
mí méng
mí zhuó
mí wù
mí guān
mí lí
mí hé
mí yì
mí luàn
mí qì
mí xī
mí duàn
mí xuàn
mí huí
mí tú
mí dié
mí mò
mí xīn
mí hún
mí dàn
mí jūn
mí gōng
mí hu
mí yáng
mí tì
mí wáng
mí zhàng
mí jué
mí mèng
mí miù
mí nì
mí lù
mí ěr
mí wàng
mí cáng
mí chī
mí guó
mí wù
mí nǐ
mí bù
mí shí
mí sī
mí yàng
mí gǔ
mí chán
mí zhì
mí wǎng
mí mèn
mí mèi
mí yú
mí xiāng
mí yún
mí yǔ
mí wù
mí xìng
mí sī
mí jiàn
mí sī
mí guǐ
mí yǎn
mí xī
mí liú
mí shè
mí wù
mí yuè
mí huò
mí niǎo
mí chī
mí mò
mí shān
mí tuán
mí deng
mí zhe
mí mì
mí dié
mí huò
mí fù
mí tiān
mí jìng
mí mào
mí xì
mí chén
mí bāng
mí yào
mí dào
mí què
mí xíng
mí zuì
mí huáng
mí hūn
mí àn
mí méng
mí xī
mí tóng
mí xiāng
mí huā
mí zhí
mí cuò
mí lí
mí zhì
mí guǎi
mí ní
mí háng
mí wán
yín hūn
dìng hūn
yǔ hūn
mài hūn
zhì hūn
rè hūn
míng hūn
zǎo hūn
shěn hūn
jié hūn
mèn hūn
yōu hūn
yè hūn
míng hūn
xiōng hūn
dà hūn
chéng hūn
dān hūn
dàn hūn
wán hūn
lè hūn
bó hūn
àn hūn
yán hūn
tóng hūn
yín hūn
dàn hūn
qiú hūn
diàn hūn
huáng hūn
dōng hūn
wài hūn
dú hūn
chài hūn
mái hūn
xuǎn hūn
lián hūn
jǐng hūn
mào hūn
chén hūn
jī hūn
guān hūn
xiǎo hūn
lùn hūn
mí hūn
mǎi hūn
lǎo hūn
tóu hūn
yī hūn
qì hūn
shěng hūn
cái hūn
chén hūn
mào hūn
chù hūn
yāo hūn
hé hūn
zuì hūn
āi hūn
zhòu hūn
máo hūn
chóu hūn
tōng hūn
yūn hūn
lài hūn
chán hūn
fēn hūn
chū hūn
qǐng hūn
fā hūn
qún hūn
kuáng hūn
zhòng hūn
shén hūn
yín hūn
wàng hūn
fā hūn
pò hūn
cháo hūn
chī hūn
luàn hūn
⒈ 昏迷,神志不清。
引《醒世恒言·乔太守乱点鸳鸯谱》:“原来刘璞病得身子虚弱,被鼓乐一震,故此迷昏。”
萧红《生死场》十四:“金枝好像踏着泪痕行走,她的头过分的迷昏。”
⒉ 受诱惑致使昏聩糊涂。
引茅盾《子夜》一:“您准是给那只烂污货迷昏了啦!”
钱锺书《围城》四:“他给女人迷昏了头,全没良心。”
迷mí(1)本义:(动)分辨不清;失去判断能力:(动)分辨不清;失去判断能力(2)(动)因对某人或某事物发生特殊爱好而沉醉:~恋。(3)(名)沉醉于某一事物的人:球~。(4)(动)使看不清;使迷惑;使陶醉:~航|~误|~宫。
昏读音:hūn昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。