chán hūn
qì hūn
dàn hūn
chén hūn
wàng hūn
lè hūn
yán hūn
mǎi hūn
yūn hūn
zhòu hūn
āi hūn
shěng hūn
chài hūn
cháo hūn
mái hūn
xiǎo hūn
yín hūn
luàn hūn
wán hūn
bó hūn
shén hūn
qún hūn
chóu hūn
yín hūn
wài hūn
xiōng hūn
jǐng hūn
cái hūn
mí hūn
dà hūn
qǐng hūn
fā hūn
pò hūn
lián hūn
yī hūn
dàn hūn
chī hūn
shěn hūn
fā hūn
rè hūn
zǎo hūn
mèn hūn
chū hūn
tōng hūn
guān hūn
máo hūn
jī hūn
diàn hūn
lǎo hūn
lùn hūn
chù hūn
yín hūn
huáng hūn
zhì hūn
chéng hūn
dōng hūn
kuáng hūn
yōu hūn
tóng hūn
dān hūn
hé hūn
qiú hūn
dìng hūn
yè hūn
mào hūn
yāo hūn
xuǎn hūn
míng hūn
dú hūn
mào hūn
míng hūn
zuì hūn
zhòng hūn
chén hūn
tóu hūn
àn hūn
mài hūn
yǔ hūn
fēn hūn
lài hūn
jié hūn
⒈ 懦弱昏庸。
引《新唐书·桓彦范传》:“帝孱昏,狃左右,不能有所省纳。”
《新唐书·李逢吉牛僧孺等传赞》:“幸主孱昏,不厎於戮,治世之罪人歟!”
1. 软弱,弱小:孱王(软弱无能的君王)。孱弱。孱孱。
2. 卑微:孱琐(卑贱无能)。孱微(地位低微)。
3. 窘迫。
昏读音:hūn昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。