yàn kào
yàn bīn
yàn xiè
yàn qǐn
yàn yǎng
yàn kǎi
yàn yú
yàn gǔ
yàn yuè
yàn pì
yàn duò
yàn zhuó
yàn xì
yàn shū
yàn gǔ
yàn jiā
yàn xī
yàn yóu
yàn cháo
yàn hóng
yàn kuì
yàn jù
yàn gōng
yàn zhǐ
yàn yú
yàn kuì
yān gē
yàn jū
yàn kàn
yàn diàn
yàn diàn
yàn jiǎn
yàn hán
yàn lài
yān jīng
yàn hè
yàn zhī
yàn gài
yàn chú
yàn dǐ
yàn guǎn
yàn quē
yàn cì
yàn nì
yàn wǎn
yàn sì
yàn nì
yān shí
yàn é
yàn xī
yàn xī
yàn yù
yàn jī
yàn yǔ
yàn jí
yàn nǚ
yàn jiǔ
yàn ěr
yàn táng
yàn duò
yàn yí
yàn huì
yàn kuǎn
yàn mài
yàn pì
yàn shí
yàn kuài
yàn fǔ
yàn mù
yàn huán
yàn shì
yàn yǐn
yàn chǔ
yàn jiǎo
yàn zǔ
yàn chū
yàn ní
yàn xī
yàn ér
yàn bì
yàn zhōu
yān jīn
yàn péng
yàn wěi
yàn bì
yàn xù
yàn guān
yàn zhǔ
yàn huā
yàn xí
yàn lěi
yàn lù
yàn wō
yàn chāi
yàn láo
yàn huà
yàn hé
yàn wěi
yàn lì
yàn ān
yàn yǔ
yàn máo
yān yán
yàn chuí
yàn jiǎn
yàn luǎn
yān zhāo
yàn yán
yàn yǔ
yàn yīng
yàn zhì
yàn jiē
yàn lóu
yàn xiè
yàn dū
yàn yuè
yàn jū
yàn lǚ
yàn jué
yàn huì
yàn jí
yàn què
yān shì
yàn mù
yàn zi
yàn áo
yàn bá
yàn hàn
yān zhī
yàn lán
yàn dòu
yàn gōng
yàn tíng
yàn yàn
yàn méi
yàn hù
yàn shāng
yàn yǒng
yàn jǐng
yàn móu
yàn mín
yàn zhuó
yàn jiàn
yàn jiā
yàn fú
yàn xū
yàn cháo
yān shān
yàn hú
yān rán
yàn jǐ
yàn chén
shǒu huì
cí huì
zhǐ huì
tāi huì
yí huì
dào huì
zhēn huì
zhūn huì
jiàn huì
shèng huì
yīn huì
dǔ huì
qīng huì
hái huì
yòu huì
jiǎng huì
yàn huì
shēn huì
jiā huì
jiào huì
yù huì
jiè huì
chǒng huì
jiè huì
wèi huì
zhōng huì
jū huì
juān huì
zuò huì
xùn huì
dūn huì
nà huì
jiǎn huì
qǐ huì
quàn huì
huà huì
shì huì
zhēn huì
guī huì
zhào huì
rén huì
⒈ 谓亲近之而加以教诲。
引南朝宋刘义庆《世说新语·赏誉》“太傅东海王镇许昌” 刘孝标注引《赵吴郡行状》:“太傅越与穆及王承、阮瞻、邓攸书曰:‘……小儿毗既无令淑之资,未闻道德之风,欲屈诸君,时以闲豫周旋燕诲也。’”
1. 鸟类的一科,候鸟,常在人家屋内或屋檐下用泥做巢居住,捕食昆虫,对农作物有益:燕尔(形容新婚夫妇亲睦和美的样子)。燕好(常用以指男女相爱)。燕侣。燕雀处(chǔ)堂(喻居安而不知远虑,临祸却不能自知)。
2. 轻慢:“燕朋逆其师”。
3. 古同“宴”,安闲,安乐。
4. 古同“宴”,宴饮。
诲读音:huì诲huì(动)教导;诱导:~人不倦|教~|训~。