冬风


冬风的组词


冬冬

dōng dōng

冬服

dōng fú

冬时

dōng shí

冬泳

dōng yǒng

冬闲

dōng xián

冬温

dōng wēn

冬灌

dōng guàn

冬花

dōng huā

冬事

dōng shì

冬月

dōng yuè

冬隙

dōng xì

冬集

dōng jí

冬心

dōng xīn

冬防

dōng fáng

冬菜

dōng cài

冬曹

dōng cáo

冬荣

dōng róng

冬醪

dōng láo

冬宰

dōng zǎi

冬夫

dōng fū

冬卿

dōng qīng

冬至

dōng zhì

冬葱

dōng cōng

冬季

dōng jì

冬耕

dōng gēng

冬令

dōng lìng

冬狩

dōng shòu

冬储

dōng chǔ

冬裘

dōng qiú

冬天

dōng tiān

冬瘟

dōng wēn

冬底

dōng dǐ

冬鼓

dōng gǔ

冬青

dōng qīng

冬节

dōng jié

冬灰

dōng huī

冬遇

dōng yù

冬衣

dōng yī

冬住

dōng zhù

冬米

dōng mǐ

冬暄

dōng xuān

冬郎

dōng láng

冬葵

dōng kuí

冬汛

dōng xùn

冬训

dōng xùn

冬寒

dōng hán

冬假

dōng jià

冬学

dōng xué

冬除

dōng chú

冬釭

dōng gāng

冬赈

dōng zhèn

冬粘

dōng zhān

冬官

dōng guān

冬凌

dōng líng

冬烘

dōng hōng

冬桃

dōng táo

冬蛰

dōng zhé

冬珑

dōng lóng

冬酿

dōng niàng

冬瓜

dōng guā

冬运

dōng yùn

冬风

dōng fēng

冬爱

dōng ài

冬眠

dōng mián

冬藏

dōng cáng

冬麦

dōng mài

冬霰

dōng xiàn

冬臧

dōng zāng

冬禁

dōng jìn

冬菇

dōng gū

冬羽

dōng yǔ

冬华

dōng huá

冬装

dōng zhuāng

冬叶

dōng yè

冬日

dōng rì


黑风

hēi fēng

啸风

xiào fēng

贞风

zhēn fēng

王风

wáng fēng

移风

yí fēng

末风

mò fēng

寒风

hán fēng

凉风

liáng fēng

盲风

máng fēng

飔风

sī fēng

轻风

qīng fēng

大风

dà fēng

头风

tóu fēng

通风

tōng fēng

歪风

wāi fēng

浇风

jiāo fēng

逞风

chěng fēng

隙风

xì fēng

阴风

yīn fēng

溯风

sù fēng

劲风

jìng fēng

五风

wǔ fēng

眇风

miǎo fēng

沓风

tà fēng

泠风

líng fēng

重风

zhòng fēng

蹑风

niè fēng

知风

zhī fēng

阆风

láng fēng

遗风

yí fēng

胡风

hú fēng

恶风

è fēng

鼓风

gǔ fēng

翾风

xuān fēng

徽风

huī fēng

接风

jiē fēng

德风

dé fēng

颽风

kǎi fēng

考风

kǎo fēng

謿风

cháo fēng

含风

hán fēng

闺风

guī fēng

招风

zhāo fēng

鷐风

chén fēng

路风

lù fēng

弊风

bì fēng

乱风

luàn fēng

先风

xiān fēng

屏风

píng fēng

八风

bā fēng

信风

xìn fēng

肠风

cháng fēng

樵风

qiáo fēng

巽风

xùn fēng

斗风

dòu fēng

强风

qiáng fēng

吟风

yín fēng

尖风

jiān fēng

谨风

jǐn fēng

采风

cǎi fēng

鲜风

xiān fēng

新风

xīn fēng

下风

xià fēng

回风

huí fēng

向风

xiàng fēng

遡风

sù fēng

列风

liè fēng

承风

chéng fēng

贻风

yí fēng

晓风

xiǎo fēng

候风

hòu fēng

律风

lǜ fēng

世风

shì fēng

皇风

huáng fēng

香风

xiāng fēng

祭风

jì fēng

流风

liú fēng

霾风

mái fēng

望风

wàng fēng

条风

tiáo fēng

诈风

zhà fēng

传风

chuán fēng

仁风

rén fēng

画风

huà fēng

鸿风

hóng fēng

帆风

fān fēng

幈风

píng fēng

汉风

hàn fēng

撒风

sā fēng

旁风

páng fēng

作风

zuò fēng

偷风

tōu fēng

攒风

zǎn fēng

瘫风

tān fēng

豳风

bīn fēng

悲风

bēi fēng

众风

zhòng fēng

随风

suí fēng

系风

xì fēng

孤风

gū fēng

祥风

xiáng fēng

终风

zhōng fēng

谈风

tán fēng

杨风

yáng fēng

军风

jūn fēng

迷风

mí fēng

刚风

gāng fēng

幽风

yōu fēng

祖风

zǔ fēng

戕风

qiāng fēng

便风

biàn fēng

御风

yù fēng

韶风

sháo fēng

颿风

fān fēng

和风

hé fēng

痴风

chī fēng

融风

róng fēng

相风

xiāng fēng

淫风

yín fēng

赑风

bì fēng

武风

wǔ fēng

美风

měi fēng

凯风

kǎi fēng

侈风

chǐ fēng

焚风

fén fēng

行风

xíng fēng

病风

bìng fēng

枯风

kū fēng

秋风

qiū fēng

湿风

shī fēng

喉风

hóu fēng

钦风

qīn fēng

牌风

pái fēng

诒风

yí fēng

捆风

kǔn fēng

托风

tuō fēng

探风

tàn fēng

金风

jīn fēng

排风

pái fēng

纯风

chún fēng

观风

guān fēng

协风

xié fēng

旋风

xuàn fēng

生风

shēng fēng

歌风

gē fēng

驱风

qū fēng

关风

guān fēng

九风

jiǔ fēng

倒风

dào fēng

看风

kàn fēng

腥风

xīng fēng

讹风

é fēng

冻风

dòng fēng

三风

sān fēng

厉风

lì fēng

守风

shǒu fēng

春风

chūn fēng

嘶风

sī fēng

省风

shěng fēng

云风

yún fēng

避风

bì fēng

花风

huā fēng

革风

gé fēng

霜风

shuāng fēng

暴风

bào fēng

装风

zhuāng fēng

醇风

chún fēng

轮风

lún fēng

阊风

chāng fēng

语风

yǔ fēng

油风

yóu fēng

噫风

yī fēng

放风

fàng fēng

嫩风

nèn fēng

邪风

xié fēng

芳风

fāng fēng

凄风

qī fēng

迎风

yíng fēng

台风

tái fēng

愈风

yù fēng

森风

sēn fēng

伤风

shāng fēng

长风

zhǎng fēng

熟风

shú fēng

青风

qīng fēng

汤风

tāng fēng

结风

jié fēng

癜风

diàn fēng

天风

tiān fēng

喝风

hē fēng

斜风

xié fēng

顺风

shùn fēng

巨风

jù fēng

透风

tòu fēng

惊风

jīng fēng

霉风

méi fēng

游风

yóu fēng

西风

xī fēng

吸风

xī fēng

严风

yán fēng

北风

běi fēng

倾风

qīng fēng

顶风

dǐng fēng

过风

guò fēng

害风

hài fēng

食风

shí fēng

临风

lín fēng

泼风

pō fēng

恺风

kǎi fēng

疠风

lì fēng

习风

xí fēng

飂风

liù fēng

飘风

piāo fēng

露风

lòu fēng

别风

bié fēng

还风

hái fēng

乐风

lè fēng

冬风

dōng fēng

刀风

dāo fēng

迟风

chí fēng

调风

tiáo fēng

驰风

chí fēng

雪风

xuě fēng

韩风

hán fēng

隧风

suì fēng

摔风

shuāi fēng

弱风

ruò fēng

烈风

liè fēng

当风

dāng fēng

民风

mín fēng

偏风

piān fēng

南风

nán fēng

节风

jié fēng

可风

kě fēng

谷风

gǔ fēng

罡风

gāng fēng

手风

shǒu fēng

杀风

shā fēng

了风

le fēng

痉风

jìng fēng

成风

chéng fēng

背风

bèi fēng

细风

xì fēng

陵风

líng fēng

常风

cháng fēng

察风

chá fēng

冷风

lěng fēng

麦风

mài fēng

男风

nán fēng

摇风

yáo fēng

颩风

biāo fēng

哀风

āi fēng

媮风

tōu fēng

趋风

qū fēng

邠风

bīn fēng

时风

shí fēng

古风

gǔ fēng

憎风

zēng fēng

热风

rè fēng

使风

shǐ fēng

扬风

yáng fēng

趁风

chèn fēng

晞风

xī fēng

门风

mén fēng

培风

péi fēng

整风

zhěng fēng

疾风

jí fēng

沙风

shā fēng

廉风

lián fēng

刮风

guā fēng

晨风

chén fēng

劫风

jié fēng

遭风

zāo fēng

宣风

xuān fēng

扯风

chě fēng

邙风

máng fēng

张风

zhāng fēng

雷风

léi fēng

防风

fáng fēng

魔风

mó fēng

黄风

huáng fēng

华风

huá fēng

鹏风

péng fēng

感风

gǎn fēng

豪风

háo fēng

恩风

ēn fēng

幼风

yòu fēng

抢风

qiāng fēng

殊风

shū fēng

阵风

zhèn fēng

干风

gān fēng

熛风

biāo fēng

恒风

héng fēng

曙风

shǔ fēng

分风

fèn fēng

楚风

chǔ fēng

乡风

xiāng fēng

雄风

xióng fēng

同风

tóng fēng

师风

shī fēng

上一组词:北风
下一组词:寒风

更多冬的组词

冬风的意思


词语解释:

冬天.的风,寒风。
蔬菜名。亦名东风菜。

引证解释:

⒈ 冬天的风,寒风。

引《新唐书·侯君集传》:“王麴文泰笑曰:‘ 唐去我七千里,磧卤二千里无水草,冬风裂肌,夏风如焚,行贾至者百之一,安能致大兵乎?’”
前蜀贯休《冬末病中作》诗之一:“冬风吹草木,亦吹我病根。”

⒉ 蔬菜名。亦名东风菜。

引北魏贾思勰《齐民要术·菜茹》:“冬风:《广州记》云,‘冬风菜陆生,宜配肉作羹也。’”
明李时珍《本草纲目·菜二·东风菜》:“此菜先春而生,故有东风之号。一作冬风,言得冬气也。”

国语词典:

冬天时的刺骨寒风。

网络解释:

冬风

冬风是指冬季的风,寒风。也可以说是寒风刺骨
更多风的组词

冬风详细解释


读音:dōng

冬dōng(1)(名)一年的第四个季节:~季。(2)姓。(3)(拟)敲鼓或敲门等声音:鼓声~~。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025