chǎn fū
chǎn xùn
chǎn xié
chǎn wàng
chǎn kǒu
chǎn wěi
chǎn yì
chǎn àn
chǎn qǔ
chǎn chán
chǎn jí
chǎn cè
chǎn hài
chǎn yòu
chǎn jìng
chǎn fèng
chǎn mèi
chǎn xiào
chǎn àn
chǎn yán
chǎn màn
chǎn bǐ
chǎn dú
chǎn yù
chǎn dé
chǎn gǔ
chǎn jìng
chǎn róng
chǎn sù
chǎn kuáng
chǎn qiǎo
chǎn shùn
chǎn dú
chǎn xīn
chǎn shì
chǎn rén
chǎn màn
chǎn jiāo
chǎn ěr
chǎn shī
chǎn yǔ
chǎn huò
chǎn zào
chǎn jì
chǎn shǒu
chǎn cí
chǎn báo
chǎn zǒu
chǎn shuō
chǎn wěi
chǎn qū
chǎn lèi
chǎn zǐ
chǎn fù
chǎn xiá
chǎn yú
chǎn nìng
chǎn mào
chǎn mù
chǎn zhà
chǎn tóu
chǎn guǐ
chǎn gēng
chǎn mào
⒈ 亦作“讇谗”。谄谀和谗毁。
引《韩非子·六反》:“挫贼遏姦明上之民也,而世少之曰讇谗之民也。”
《春秋繁露·五行相胜》“讇顺主指” 清凌曙注:“如是则谋臣死而諂臣尊矣。故曰諂谗饰过之説胜,则巧佞者用。”