chǎn xùn
chǎn shì
chǎn dé
chǎn guǐ
chǎn róng
chǎn àn
chǎn màn
chǎn cí
chǎn mù
chǎn qǔ
chǎn yǔ
chǎn yì
chǎn qiǎo
chǎn wěi
chǎn xié
chǎn yù
chǎn wěi
chǎn gēng
chǎn tóu
chǎn màn
chǎn mèi
chǎn zǐ
chǎn fèng
chǎn zào
chǎn xiào
chǎn jìng
chǎn kǒu
chǎn huò
chǎn qū
chǎn yú
chǎn gǔ
chǎn shī
chǎn yòu
chǎn bǐ
chǎn hài
chǎn shuō
chǎn kuáng
chǎn jìng
chǎn cè
chǎn jiāo
chǎn chán
chǎn shùn
chǎn wàng
chǎn ěr
chǎn rén
chǎn jì
chǎn dú
chǎn dú
chǎn sù
chǎn fù
chǎn zhà
chǎn xiá
chǎn xīn
chǎn mào
chǎn zǒu
chǎn báo
chǎn jí
chǎn fū
chǎn nìng
chǎn yán
chǎn àn
chǎn mào
chǎn shǒu
chǎn lèi
xiàng shùn
rěn shùn
fǔ shùn
yú shùn
fù shùn
guī shùn
wǎn shùn
wǎn shùn
jǐn shùn
bù shùn
xiào shùn
bǎi shùn
hé shùn
bǐ shùn
lǚ shùn
zhī shùn
chéng shùn
yán shùn
xiáng shùn
dào shùn
bǐ shùn
fù shùn
shì shùn
róu shùn
píng shùn
jìng shùn
kūn shùn
kuān shùn
suí shùn
jìng shùn
guāi shùn
kǒu shùn
tōng shùn
lǐ shùn
xīn shùn
wéi shùn
chǎn shùn
hé shùn
kè shùn
wěi shùn
fǔ shùn
fàn shùn
yī shùn
héng shùn
kuǎn shùn
yù shùn
liù shùn
tuō shùn
jiāng shùn
fù shùn
kāng shùn
yán shùn
xún shùn
nì shùn
jiào shùn
ěr shùn
zhōng shùn
jiǎng shùn
qǐng shùn
xù shùn
lián shùn
jiǎng shùn
ān shùn
cóng shùn
yī shùn
chǔ shùn
qín shùn
bēi shùn
tì shùn
bīn shùn
qiè shùn
qín shùn
zhuāng shùn
ā shùn
xùn shùn
róng shùn
xìn shùn
shí shùn
xié shùn
dá shùn
cán shùn
xiáng shùn
cháng shùn
wēn shùn
huà shùn
fèng shùn
qīn shùn
xùn shùn
qiān shùn
gōng shùn
⒈ 亦作“讇顺”。逢迎阿顺。
引汉董仲舒《春秋繁露·五行相胜》:“讇顺主指,听从为比,进主所善,以快主意,导主以邪,陷主不义。”
凌曙注:“师古曰:讇,古諂字也。 《説文通论》:諂者,陷也。”
《后汉书·五行志一》:“天下忠篤之士怨望,欲击悬鼓以求见,丞卿主鼓者,亦復諂顺,怒而止我也。”
《旧唐书·外戚传·窦怀贞》:“时韦庶人及安乐公主等干预朝政, 怀贞每諂顺委曲取容。”
谄chǎn(动)谄媚、用卑贱的态度向人讨好:~媚|~言|~谀|协肩~笑。
顺读音:shùn顺(1)(动)本义:顺着。(2)(动)向着同一个方向:~风。(3)(动)依着自然情势(移动);沿(着):~大道走。(4)(动)使方向一致;使有条理次序:这篇文章还得~一~。(5)(动)趁便;顺便:~手关门。(6)(动)适合;如意:~心|~眼。(7)(动)依次:~延。(8)(动)顺从:归~。(9)(动)姓。