jiān tōu
jiān guǐ
jiān chǎn
jiān é
jiān móu
jiān dú
jiān bì
jiān wéi
jiān tú
jiān dù
jiān xìng
jiān nì
jiān tài
jiān yán
jiān rén
jiān dié
jiān mín
jiān zhà
jiān xiá
jiān xiào
jiān fēi
jiān fū
jiān è
jiān xiǎn
jiān wēi
jiān shēng
jiān jué
jiān biàn
jiān mìng
jiān wǎng
jiān lì
jiān dǎn
jiān xìn
jiān jié
jiān háo
jiān dào
jiān kè
jiān wéi
jiān tè
jiān qíng
jiān yóu
jiān é
jiān zéi
jiān guài
jiān wàng
jiān guān
jiān huì
jiān qín
jiān zhàn
jiān jiǎo
jiān péng
jiān wěi
jiān xiàng
jiān xìn
jiān wǎng
jiān dù
jiān fú
jiān xiōng
jiān xiá
jiān zǐ
jiān zāng
jiān chén
jiān shāng
jiān huá
jiān nìng
jiān shù
jiān chán
jiān chán
jiān diāo
jiān mén
jiān jiù
jiān qiǎo
jiān jiān
jiān dǎng
jiān wéi
jiān shuò
jiān shù
jiān fēng
jiān yǐn
jiān luàn
jiān xīn
jiān xíng
jiān shì
jiān lán
jiān jiǎo
jiān lǜ
jiān zhuàng
jiān quán
jiān yù
jiān nì
jiān xì
jiān wū
jiān qī
jiān xié
jiān fù
jiān mèi
jiān huí
jiān yá
jiān guǐ
jiān xióng
jiān wěi
jiān niè
jiān lì
jiān bì
jiān zhù
jiān shì
jiān méng
jiān xiān
jiān xié
jiān jì
jiān qiáng
jiān shuō
jiān yú
jiān piàn
jiān zāng
jiān qián
jiān duò
jiān gù
jiān tōng
jiān jiàn
jiān duān
jiān guǐ
jiān sè
jiān huá
jiān niè
jiān qiáng
jiān bào
jiān sī
jiān wéi
jiān xiǎo
jiān yín
jiān yán
jiān fǎ
jiān zhào
jiān wán
jiān dào
jiān běn
jiān rén
jiān sù
jiān xū
jiān fàn
jiān chāng
jiān kuài
jiān wū
jiān lù
jiān tān
⒈ 亦作“奸谗”。
⒉ 谗言。
引《汉书·五行志上》:“天戒若曰,邪臣往来,为姦谗於汉,絶亡之道也。”
元高文秀《遇上皇》第三折:“玉殿金堦,龙争虎鬭,惹起奸谗。”
明唐顺之《与雷古和提学》:“陈君自束髮,即知苦学砥节。其为翰林,不肯諂屈於权贵人,遂为奸谗所中,而权贵人斥之外藩,继以夭殁。”
⒊ 进谗言的奸臣。
引宋苏舜钦《夏热昼寝感咏》:“姦谗囚大幽,上压九崑崙。”
蒲剧《薛刚反朝》第一场:“奸臣当道主见偏……龙泉定要除奸谗。”
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
谗读音:chán谗chán(动)说别人坏话:~言|~害。