jīng fán
jīng zhāo
jīng yì
jīng xián
jīng yú
jīng xìn
jīng xià
jīng mìng
jīng sè
jīng qí
jīng zhì
jīng xiào
jīng jǐ
jīng xiǎn
jīng liú
jīng pèi
jīng kuài
jīng wéi
jīng huī
jīng shàn
jīng yì
jīng gàn
jīng jǔ
jīng hǎn
jīng fān
jīng zhān
jīng pú
jīng yú
jīng yuè
jīng xù
jīng mù
jīng xuān
jīng gān
jīng jiā
jīng zhōng
jīng jiē
jīng zhí
jīng bì
jīng chǒng
jīng zhēn
jīng máo
jīng jiǎn
jīng dào
jīng diǎn
jīng fān
jīng yóu
jīng bié
jīng zhì
jīng bēn
jīng míng
jīng yáng
jīng quàn
jīng yǔ
jīng bāo
jīng lù
jīng yì
jīng yōng
jīng yǐn
jīng dé
jīng gǔ
jīng ěr
jīng gài
jīng jiǎ
jīng chē
jīng lǘ
jīng gōng
jīng shàng
jīng sì
jīng yán
jīng qǐ
jīng chóng
jīng shǎng
jīng dà
jīng láo
jīng biǎo
jīng mì
jīng bó
jīng qí
jīng zhào
jīng xù
jīng jiǎng
jīng mén
jīng yáng
jīng zhuó
jīng pèi
⒈ 旌旗与棨戟。借指贵官。参见“旌戟”。
引《文选·谢朓<始出尚书省>诗》:“趋事辞官闕,载笔陪旌棨。”
李善注引司马彪《续汉书》:“公以下至二千石,骑吏四人皆带剑棨戟为前行。”
唐李德裕《与姚谏议郃书》之二:“自料此生无由再望旌棨,临纸涕恋,不胜远诚。”
《旧唐书·刘子玄传》:“驰骤於风尘之内,出入於旌棨之间。”