jīng mì
jīng xù
jīng qí
jīng pú
jīng jiǎng
jīng gàn
jīng xiào
jīng shàn
jīng xuān
jīng mén
jīng fān
jīng yán
jīng biǎo
jīng jǐ
jīng xù
jīng sì
jīng jiē
jīng kuài
jīng yóu
jīng yì
jīng mù
jīng bāo
jīng xián
jīng xià
jīng jǔ
jīng yáng
jīng wéi
jīng zhì
jīng zhēn
jīng yì
jīng bì
jīng fán
jīng chē
jīng pèi
jīng zhuó
jīng zhān
jīng yǔ
jīng míng
jīng yú
jīng yǐn
jīng yì
jīng quàn
jīng mìng
jīng yáng
jīng pèi
jīng ěr
jīng chǒng
jīng xìn
jīng bó
jīng bié
jīng fān
jīng jiǎ
jīng shǎng
jīng lǘ
jīng máo
jīng bēn
jīng jiǎn
jīng lù
jīng gōng
jīng gǔ
jīng dà
jīng huī
jīng diǎn
jīng dào
jīng jiā
jīng sè
jīng hǎn
jīng láo
jīng gān
jīng shàng
jīng xiǎn
jīng zhào
jīng yōng
jīng qí
jīng gài
jīng qǐ
jīng zhāo
jīng zhì
jīng zhōng
jīng yuè
jīng dé
jīng zhí
jīng chóng
jīng liú
jīng yú
mù míng
pèi míng
jīng míng
zhēn míng
yì míng
shí míng
bēi míng
dōng míng
xīn míng
dǐng míng
dāo míng
yàn míng
mái míng
shān míng
lè míng
jīn míng
lòu míng
zhì míng
juān míng
kè míng
zhēn míng
gǎn míng
pán míng
yōu míng
fù míng
zhuàn míng
guī míng
xiào míng
⒈ 旧时灵柩前书写死者姓名官衔的旗幡。又称铭旌。
引《后汉书·赵咨传》:“復重以墙翣之饰,表以旌铭之仪。”
李贤注引《礼记》:“铭,明旌也。以死者为不可别,故以其旗识之。”
旧时出殡时,在灵柩前写明死者官衔的旗子。《后汉书.卷三九.赵咨传》:「复重以墙翣之饰,表以旌铭之仪。」也作「铭旌」、「明旌」。
旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。
铭读音:míng铭míng(1)(名)在器物上记述事实、功德等的文字(大多铸成或刻成);警惕自己的文字(写出或刻出):座右~。(2)(动)在器物上刻字;表示纪念;比喻深刻记住:~功|~心|~肌镂骨(比喻恩极深)|~诸肺腑(比喻永记不忘)。