jīng shàn
jīng gàn
jīng mén
jīng xián
jīng zhān
jīng gān
jīng lǘ
jīng yáng
jīng jiǎng
jīng zhāo
jīng ěr
jīng bó
jīng lù
jīng qí
jīng bāo
jīng jǐ
jīng xìn
jīng pú
jīng bié
jīng yì
jīng huī
jīng xuān
jīng yǔ
jīng diǎn
jīng fān
jīng jiǎn
jīng mìng
jīng biǎo
jīng zhào
jīng zhōng
jīng yǐn
jīng yuè
jīng zhuó
jīng gǔ
jīng hǎn
jīng shǎng
jīng chē
jīng máo
jīng láo
jīng yán
jīng xiǎn
jīng míng
jīng shàng
jīng dé
jīng chǒng
jīng xù
jīng bēn
jīng gài
jīng yóu
jīng dào
jīng pèi
jīng bì
jīng sì
jīng jǔ
jīng zhì
jīng yì
jīng xiào
jīng zhí
jīng gōng
jīng mù
jīng jiē
jīng zhì
jīng qí
jīng yáng
jīng quàn
jīng yì
jīng xù
jīng yú
jīng pèi
jīng kuài
jīng qǐ
jīng yú
jīng fán
jīng dà
jīng xià
jīng fān
jīng wéi
jīng liú
jīng sè
jīng mì
jīng jiā
jīng jiǎ
jīng chóng
jīng zhēn
jīng yōng
chāng pú
bá pú
jié pú
shà pú
chāng pú
tuán pú
jiān pú
chū pú
fú pú
shé pú
huán pú
biǎn pú
xiāng pú
biān pú
jiān pú
shù pú
tān pú
jiè pú
fēng pú
hán pú
liǔ pú
fú pú
lù pú
lú pú
jīng pú
bái pú
máo pú
chū pú
guàn pú
shí pú
hū pú
qīng pú
zhù pú
yān pú
kū pú
yī pú
gū pú
biān pú
huán pú
⒈ 古时征聘贤士所用的旌帛和蒲车。
引《后汉书·逸民传序》:“旌帛蒲车之所徵賁,相望於巖中矣。”
南朝梁元帝《荐鲍几表》:“旌蒲出鲁,賁帛归齐。”
旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。
蒲读音:pú[ pú ]1. 多年生草本植物,生池沼中,高近两米。根茎长在泥里,可食。叶长而尖,可编席、制扇,夏天开黄色花(亦称“香蒲”):蒲黄(蒲的花粉)。蒲棒。蒲草。蒲绒。蒲扇。
2. 指“菖蒲”:蒲节。蒲月(指农历五月)。
3. 庵,用草盖的圆形屋。
4. 古同“匍”,匍伏。
5. 姓。