旌斾


旌斾的组词


旌大

jīng dà

旌币

jīng bì

旌崇

jīng chóng

旌信

jīng xìn

旌异

jīng yì

旌闾

jīng lǘ

旌盖

jīng gài

旌嘉

jīng jiā

旌门

jīng mén

旌贤

jīng xián

旌祀

jīng sì

旌奬

jīng jiǎng

旌麾

jīng huī

旌枻

jīng yì

旌甲

jīng jiǎ

旌旟

jīng yú

旌栧

jīng yì

旌旄

jīng máo

旌帛

jīng bó

旌简

jīng jiǎn

旌扬

jīng yáng

旌録

jīng lù

旌善

jīng shàn

旌甄

jīng zhēn

旌显

jīng xiǎn

旌旒

jīng liú

旌贲

jīng bēn

旌繁

jīng fán

旌夏

jīng xià

旌车

jīng chē

旌罕

jīng hǎn

旌擢

jīng zhuó

旌旂

jīng qí

旌木

jīng mù

旌旐

jīng zhào

旌举

jīng jǔ

旌表

jīng biǎo

旌忠

jīng zhōng

旌旆

jīng pèi

旌褒

jīng bāo

旌招

jīng zhāo

旌赏

jīng shǎng

旌旝

jīng kuài

旌延

jīng yán

旌帜

jīng zhì

旌密

jīng mì

旌斿

jīng yóu

旌舆

jīng yú

旌旃

jīng zhān

旌斾

jīng pèi

旌弓

jīng gōng

旌棨

jīng qǐ

旌铭

jīng míng

旌毦

jīng ěr

旌幡

jīng fān

旌庸

jīng yōng

旌蒲

jīng pú

旌命

jīng mìng

旌钺

jīng yuè

旌引

jīng yǐn

旌羽

jīng yǔ

旌德

jīng dé

旌戟

jīng jǐ

旌孝

jīng xiào

旌劳

jīng láo

旌鼓

jīng gǔ

旌别

jīng bié

旌直

jīng zhí

旌叙

jīng xù

旌竿

jīng gān

旌旗

jīng qí

旌节

jīng jiē

旌轩

jīng xuān

旌色

jīng sè

旌帷

jīng wéi

旌干

jīng gàn

旌尚

jīng shàng

旌宠

jīng chǒng

旌劝

jīng quàn

旌恤

jīng xù

旌典

jīng diǎn

旌阳

jīng yáng

旌纛

jīng dào

旌智

jīng zhì

旌旛

jīng fān


赤斾

chì pèi

翠斾

cuì pèi

青斾

qīng pèi

風斾

fēng pèi

西斾

xī pèi

疲斾

pí pèi

綪斾

qiàn pèi

旋斾

xuán pèi

征斾

zhēng pèi

天斾

tiān pèi

县斾

xiàn pèi

玉斾

yù pèi

风斾

fēng pèi

文斾

wén pèi

返斾

fǎn pèi

电斾

diàn pèi

旌斾

jīng pèi

旟斾

yú pèi

麟斾

lín pèi

烽斾

fēng pèi

火斾

huǒ pèi

心斾

xīn pèi

旃斾

zhān pèi

悬斾

xuán pèi

酒斾

jiǔ pèi

回斾

huí pèi

云斾

yún pèi

銮斾

luán pèi

羽斾

yǔ pèi

上一组词:旌繁
下一组词:旌扬

更多旌的组词

旌斾的意思


词语解释:

亦作'旌旆'。
旗帜。
犹尊驾﹑大驾。多用于官员。
借指军旅。

引证解释:

⒈ 亦作“旌旆”。

⒉ 旗帜。

引晋陆机《饮马长城窟行》:“戎车无停轨,旌斾屡徂迁。”
唐高适《燕歌行》:“摐金伐鼓下榆关,旌旆逶迤碣石间。”
清魏源《圣武记》卷三:“﹝皇上﹞命选精骑万餘人,扈行私从僕马亦復踰万,旌斾亘三十餘里。”

⒊ 犹尊驾、大驾。多用于官员。

引唐贾岛《送周判官元范赴越》诗:“已曾几遍随旌旆,去謁荒郊大禹祠。”
宋苏轼《与范蜀公书》之一:“日望旌旆之至,不敢復上问。”
清恽敬《上举主笠帆先生书》:“前者旌旆自江西移湖南,士聚於庠,商告於市,民要於野,愿一叩首马前。”

⒋ 借指军旅。

引《太平广记》卷一九〇引宋孙光宪《北梦琐言·高骈》:“楼櫓矗然,旌斾竟不行,而驃信讋慄。”

网络解释:

旌斾

旌斾,汉语词语,拼音是jīng pèi,释义是旗帜,出自《饮马长城窟行》。
更多斾的组词

旌斾详细解释


读音:jīng

旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。

读音:pèi

古同“旆”:“织文鸟章,白~央央。”

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025