zhuō nà
zhuō báo
zhuō bǐ
zhuō huàn
zhuō jiū
zhuō nè
zhuō zhù
zhuō jì
zhuō niǎo
zhuō shēng
zhuō è
zhuō jù
zhuō sù
zhuō zhèng
zhuō shǒu
zhuō jìn
zhuō mù
zhuō bèn
zhuō jiàn
zhuō lǜ
zhuō fù
zhuō jīng
zhuō liè
zhuō fū
zhuō lù
zhuō zhe
zhuō zuò
zhuō móu
zhuō lòu
zhuō chéng
zhuō jiān
zhuō pǔ
zhuō mù
zhuō dùn
zhuō mèi
zhuō shū
zhuō bìng
zhuō huò
zhuō gǎo
qīng shū
kuàng shū
tí shū
xī shū
dào shū
sòng shū
jiāo shū
jiàn shū
chuán shū
bǐ shū
èr shū
fēn shū
lóng shū
qú shū
lián shū
nǐ shū
pī shū
qiān shū
juān shū
sōu shū
biǎo shū
fū shū
qǐ shū
fēng shū
jiān shū
gù shū
liǎng shū
mì shū
xíng shū
chǐ shū
kōng shū
kàng shū
kuáng shū
guǒ shū
xiōng shū
jiàn shū
jué shū
láng shū
bié shū
kǒng shū
fū shū
yū shū
yù shū
hóng shū
yì shū
sōu shū
wán shū
diāo shū
guàn shū
jù shū
qú shū
liè shū
biàn shū
xiāo shū
dān shū
bì shū
yì shū
huāng shū
cū shū
bǎi shū
cǎo shū
guāi shū
jī shū
zhuō shū
qīn shū
shēng shū
jiào shū
diāo shū
fú shū
shàng shū
cū shū
zì shū
huī shū
jiǎn shū
cuì shū
guì shū
yuè shū
lùn shū
cū shū
fú shū
kuò shū
qīng shū
àn shū
xiāo shū
chì shū
jǔ shū
xiān shū
quán shū
gāng shū
sēn shū
jì shū
cūn shū
shū shū
pá shū
jì shū
fù shū
lù shū
tíng shū
shǒu shū
kuān shū
fēng shū
kǎi shū
bǐ shū
⒈ 亦作“拙疎”。钝拙粗疏。
引宋王安石《谢提转启》:“窃念某鄙陋之质,拙疏於时。”
宋苏辙《谢翰林学士宣召状》之一:“臣草野微陋,章句拙疎。”
宋范成大《乾道己丑守括被召再过钓台》诗:“拙疎何计补涓埃,惭愧双旌去復来。”
拙zhuō(1)(形)笨:~笨|手~|眼~。(2)(形)谦辞;称自己的(文章、见解等):~笔|~译|~著|~作。
疏读音:shū疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。