fāng xiū
fāng jié
fāng huì
fāng bì
fāng yí
fāng yán
fāng lín
fāng zhú
fāng xiān
fāng yóu
fāng láo
fāng lín
fāng fēng
fāng yīn
fāng ruí
fāng zūn
fāng bāo
fāng jīn
fāng zūn
fāng nián
fāng jì
fāng cóng
fāng ěr
fāng cí
fāng wù
fāng chūn
fāng jìng
fāng zhōu
fāng ǎi
fāng fù
fāng hàn
fāng cǎo
fāng chén
fāng lù
fāng shù
fāng yǐ
fāng guī
fāng xù
fāng yì
fāng xīn
fāng lǐ
fāng xìn
fāng yì
fāng yán
fāng diàn
fāng míng
fāng zūn
fāng liè
fāng xiāng
fāng rùn
fāng zī
fāng yá
fāng hún
fāng suì
fāng liè
fāng guì
fāng fēi
fāng liú
fāng chǎi
fāng zhǐ
fāng sūn
fāng huì
fāng qīng
fāng zhǐ
fāng xùn
fāng yīn
fāng líng
fāng liè
fāng jiāo
fāng xiāng
fāng quán
fāng zhuàn
fāng zǔ
fāng huá
fāng jiàn
fāng jīn
fāng dàn
fāng xǔ
fāng huā
fāng lán
fāng zé
fāng xīn
fāng shí
fāng míng
fāng jiān
fāng huáng
fāng yù
fāng qíng
fāng líng
fāng jiāo
fāng róng
fāng shēng
fāng zhá
fāng chén
fāng jié
fāng qì
⒈ 亦作“芳冽”。芳香而清醇。
引宋王沂孙《解连环·橄榄》词:“把孤花细嚼,时嚥芳冽。断味惜、回涩餘甘,似重省家山,旧游风月。”
明归有光《野鹤轩记》:“轩在山之麓,旁有泉,芳洌可饮。”
清吴骞《扶风传信录》:“俄而秋鸿捧仙泉一甌来,与诸人分饮,水清甘芳洌异常。”
茅盾《追求》三:“他揭开瓶盖试嗅一下,依然是异常芳冽。”