fāng guì
fāng qīng
fāng jiāo
fāng qì
fāng jīn
fāng cǎo
fāng liè
fāng jiàn
fāng yù
fāng lǐ
fāng jì
fāng guī
fāng xīn
fāng huáng
fāng jīn
fāng yǐ
fāng xīn
fāng yīn
fāng xǔ
fāng dàn
fāng shēng
fāng hàn
fāng zǔ
fāng míng
fāng ěr
fāng chūn
fāng zhú
fāng zhōu
fāng xìn
fāng láo
fāng xùn
fāng líng
fāng fù
fāng fēi
fāng diàn
fāng suì
fāng liè
fāng yīn
fāng nián
fāng huì
fāng lín
fāng cí
fāng huì
fāng yán
fāng xiān
fāng zūn
fāng zhuàn
fāng qíng
fāng zī
fāng quán
fāng líng
fāng yì
fāng bì
fāng lán
fāng jiāo
fāng xù
fāng hún
fāng huá
fāng huā
fāng chén
fāng zūn
fāng fēng
fāng yóu
fāng zé
fāng xiāng
fāng zūn
fāng bāo
fāng liú
fāng míng
fāng ruí
fāng zhǐ
fāng yí
fāng rùn
fāng cóng
fāng róng
fāng jié
fāng yì
fāng xiū
fāng chǎi
fāng zhǐ
fāng jié
fāng jìng
fāng liè
fāng shí
fāng yán
fāng jiān
fāng zhá
fāng wù
fāng ǎi
fāng chén
fāng xiāng
fāng sūn
fāng lù
fāng lín
fāng yá
fāng shù
zhōng diàn
jiāo diàn
yě diàn
qí diàn
yǔ diàn
liǔ diàn
huāng diàn
hǎi diàn
shuài diàn
píng diàn
qìng diàn
hòu diàn
jìn diàn
lín diàn
bó diàn
chūn diàn
shī diàn
jiāng diàn
huái diàn
fēng diàn
xiá diàn
nán diàn
fāng diàn
shān diàn
bì diàn
qiū diàn
yī diàn
zhōng diàn
jīng diàn
chǎng diàn
dū diàn
chǔ diàn
luó diàn
dà diàn
jī diàn
bāng diàn
qū diàn
wài diàn
qīng diàn
miǎn diàn
huá diàn
chún diàn
yàn diàn
jǐng diàn
huán diàn
yǔ diàn
luó diàn
cǎo diàn
lín diàn
mào diàn
⒈ 芳草丰茂的原野。
引南朝齐谢朓《晚登三山还望京邑》诗:“喧鸟覆春洲,杂英满芳甸。”
唐张若虚《春江花月夜》诗之二:“江流宛转遶芳甸,月照花林皆似霰。”
清方文《汾湖赠祖仲美》诗:“孤村僻远无兵戈,夏木秋苗满芳甸。”
长满芳草的郊野。
芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。
甸读音:diàn,tián,shèng[ diàn ]1. 古代指郊外的地方。
2. 田野的出产物:“纳货贝于君,则曰纳甸于有司”。
3. 治理。