芳风


芳风的组词


芳信

fāng xìn

芳词

fāng cí

芳芽

fāng yá

芳洁

fāng jié

芳馨

fāng xīn

芳芷

fāng zhǐ

芳尊

fāng zūn

芳序

fāng xù

芳羞

fāng xiū

芳筵

fāng yán

芳华

fāng huá

芳物

fāng wù

芳茝

fāng chǎi

芳情

fāng qíng

芳芗

fāng xiāng

芳邻

fāng lín

芳誉

fāng yù

芳意

fāng yì

芳年

fāng nián

芳花

fāng huā

芳兰

fāng lán

芳缄

fāng jiān

芳津

fāng jīn

芳躅

fāng zhú

芳黄

fāng huáng

芳襟

fāng jīn

芳鲜

fāng xiān

芳烈

fāng liè

芳桂

fāng guì

芳春

fāng chūn

芳茵

fāng yīn

芳札

fāng zhá

芳尘

fāng chén

芳心

fāng xīn

芳规

fāng guī

芳颜

fāng yán

芳甸

fāng diàn

芳辰

fāng chén

芳翰

fāng hàn

芳龄

fāng líng

芳蕙

fāng huì

芳樽

fāng zūn

芳冽

fāng liè

芳卿

fāng qīng

芳饵

fāng ěr

芳懿

fāng yì

芳旨

fāng zhǐ

芳时

fāng shí

芳卉

fāng huì

芳容

fāng róng

芳讯

fāng xùn

芳魂

fāng hún

芳椒

fāng jiāo

芳润

fāng rùn

芳香

fāng xiāng

芳茗

fāng míng

芳馥

fāng fù

芳流

fāng liú

芳醑

fāng xǔ

芳仪

fāng yí

芳风

fāng fēng

芳蕤

fāng ruí

芳丛

fāng cóng

芳蔼

fāng ǎi

芳诞

fāng dàn

芳迹

fāng jì

芳苞

fāng bāo

芳苾

fāng bì

芳蚁

fāng yǐ

芳菲

fāng fēi

芳节

fāng jié

芳岁

fāng suì

芳泽

fāng zé

芳声

fāng shēng

芳洲

fāng zhōu

芳林

fāng lín

芳猷

fāng yóu

芳荪

fāng sūn

芳草

fāng cǎo

芳苓

fāng líng

芳气

fāng qì

芳馔

fāng zhuàn

芳树

fāng shù

芳醪

fāng láo

芳音

fāng yīn

芳名

fāng míng

芳俎

fāng zǔ

芳鉴

fāng jiàn

芳醴

fāng lǐ

芳径

fāng jìng

芳郊

fāng jiāo

芳醁

fāng lù

芳姿

fāng zī

芳荃

fāng quán

芳洌

fāng liè

芳罇

fāng zūn


谈风

tán fēng

游风

yóu fēng

癜风

diàn fēng

犯风

fàn fēng

搧风

shān fēng

疾风

jí fēng

樵风

qiáo fēng

下风

xià fēng

豳风

bīn fēng

融风

róng fēng

积风

jī fēng

革风

gé fēng

无风

wú fēng

知风

zhī fēng

戗风

qiāng fēng

背风

bèi fēng

大风

dà fēng

殊风

shū fēng

啸风

xiào fēng

喉风

hóu fēng

晓风

xiǎo fēng

乡风

xiāng fēng

盐风

yán fēng

八风

bā fēng

乘风

chéng fēng

漏风

lòu fēng

洋风

yáng fēng

鼓风

gǔ fēng

遐风

xiá fēng

披风

pī fēng

驱风

qū fēng

急风

jí fēng

酒风

jiǔ fēng

凌风

líng fēng

正风

zhèng fēng

山风

shān fēng

相风

xiāng fēng

翾风

xuān fēng

歪风

wāi fēng

微风

wēi fēng

麦风

mài fēng

诈风

zhà fēng

爽风

shuǎng fēng

陆风

lù fēng

习风

xí fēng

考风

kǎo fēng

攒风

zǎn fēng

遭风

zāo fēng

徂风

cú fēng

顔风

yán fēng

祖风

zǔ fēng

暗风

àn fēng

偷风

tōu fēng

烈风

liè fēng

谷风

gǔ fēng

严风

yán fēng

随风

suí fēng

朔风

shuò fēng

弱风

ruò fēng

餐风

cān fēng

恺风

kǎi fēng

秋风

qiū fēng

惊风

jīng fēng

阊风

chāng fēng

阆风

láng fēng

祛风

qū fēng

春风

chūn fēng

寒风

hán fēng

雌风

cí fēng

麻风

má fēng

油风

yóu fēng

肠风

cháng fēng

汉风

hàn fēng

飘风

piāo fēng

常风

cháng fēng

扯风

chě fēng

芳风

fāng fēng

贼风

zéi fēng

南风

nán fēng

系风

xì fēng

躲风

duǒ fēng

捆风

kǔn fēng

徽风

huī fēng

喝风

hē fēng

鍊风

liàn fēng

刀风

dāo fēng

颿风

fān fēng

使风

shǐ fēng

蜃风

shèn fēng

协风

xié fēng

颩风

biāo fēng

蹑风

niè fēng

逞风

chěng fēng

儒风

rú fēng

追风

zhuī fēng

通风

tōng fēng

箭风

jiàn fēng

幼风

yòu fēng

冬风

dōng fēng

讬风

tuō fēng

轻风

qīng fēng

食风

shí fēng

黑风

hēi fēng

透风

tòu fēng

昌风

chāng fēng

贞风

zhēn fēng

悲风

bēi fēng

飓风

jù fēng

凭风

píng fēng

阴风

yīn fēng

闺风

guī fēng

撒风

sā fēng

培风

péi fēng

和风

hé fēng

酸风

suān fēng

偏风

piān fēng

飂风

liù fēng

凶风

xiōng fēng

鷐风

chén fēng

清风

qīng fēng

椒风

jiāo fēng

岚风

lán fēng

了风

le fēng

聆风

líng fēng

顶风

dǐng fēng

临风

lín fēng

嫩风

nèn fēng

淩风

líng fēng

牌风

pái fēng

颓风

tuí fēng

家风

jiā fēng

楚风

chǔ fēng

恶风

è fēng

条风

tiáo fēng

孽风

niè fēng

接风

jiē fēng

糖风

táng fēng

世风

shì fēng

信风

xìn fēng

北风

běi fēng

鼻风

bí fēng

温风

wēn fēng

回风

huí fēng

三风

sān fēng

伤风

shāng fēng

蕙风

huì fēng

魔风

mó fēng

师风

shī fēng

起风

qǐ fēng

怀风

huái fēng

枯风

kū fēng

邠风

bīn fēng

可风

kě fēng

盗风

dào fēng

愈风

yù fēng

赑风

bì fēng

同风

tóng fēng

采风

cǎi fēng

孤风

gū fēng

王风

wáng fēng

竹风

zhú fēng

观风

guān fēng

柳风

liǔ fēng

扬风

yáng fēng

景风

jǐng fēng

薰风

xūn fēng

云风

yún fēng

先风

xiān fēng

刁风

diāo fēng

热风

rè fēng

浇风

jiāo fēng

趁风

chèn fēng

送风

sòng fēng

周风

zhōu fēng

土风

tǔ fēng

偃风

yǎn fēng

抢风

qiāng fēng

雅风

yǎ fēng

劫风

jié fēng

语风

yǔ fēng

希风

xī fēng

出风

chū fēng

人风

rén fēng

沓风

tà fēng

暴风

bào fēng

脐风

qí fēng

巽风

xùn fēng

焚风

fén fēng

义风

yì fēng

盲风

máng fēng

痴风

chī fēng

扇风

shān fēng

害风

hài fēng

心风

xīn fēng

贻风

yí fēng

拜风

bài fēng

花风

huā fēng

文风

wén fēng

谨风

jǐn fēng

丕风

pī fēng

定风

dìng fēng

斜风

xié fēng

纯风

chún fēng

细风

xì fēng

迁风

qiān fēng

幽风

yōu fēng

搏风

bó fēng

省风

shěng fēng

祭风

jì fēng

胡风

hú fēng

郑风

zhèng fēng

柔风

róu fēng

当风

dāng fēng

生风

shēng fēng

隧风

suì fēng

韶风

sháo fēng

台风

tái fēng

鹰风

yīng fēng

赤风

chì fēng

豪风

háo fēng

赌风

dǔ fēng

球风

qiú fēng

强风

qiáng fēng

上风

shàng fēng

露风

lòu fēng

巨风

jù fēng

霉风

méi fēng

病风

bìng fēng

瞭风

liǎo fēng

新风

xīn fēng

善风

shàn fēng

搐风

chù fēng

倾风

qīng fēng

嘲风

cháo fēng

凯风

kǎi fēng

调风

tiáo fēng

雷风

léi fēng

仙风

xiān fēng

旋风

xuàn fēng

贾风

jiǎ fēng

阵风

zhèn fēng

黄风

huáng fēng

行风

xíng fēng

英风

yīng fēng

承风

chéng fēng

撩风

liáo fēng

学风

xué fēng

霾风

mái fēng

乱风

luàn fēng

隙风

xì fēng

民风

mín fēng

争风

zhēng fēng

嘶风

sī fēng

关风

guān fēng

筠风

yún fēng

威风

wēi fēng

恩风

ēn fēng

迎风

yíng fēng

飙风

biāo fēng

见风

jiàn fēng

放风

fàng fēng

九风

jiǔ fēng

诒风

yí fēng

溯风

sù fēng

青风

qīng fēng

荡风

dàng fēng

俊风

jùn fēng

口风

kǒu fēng

滔风

tāo fēng

香风

xiāng fēng

腥风

xīng fēng

轮风

lún fēng

遡风

sù fēng

长风

zhǎng fēng

尖风

jiān fēng

东风

dōng fēng

罡风

gāng fēng

耳风

ěr feng

反风

fǎn fēng

头风

tóu fēng

末风

mò fēng

御风

yù fēng

晨风

chén fēng

光风

guāng fēng

丽风

lì fēng

仁风

rén fēng

会风

huì fēng

馋风

chán fēng

从风

cóng fēng

灵风

líng fēng

疠风

lì fēng

猋风

biāo fēng

杨风

yáng fēng

托风

tuō fēng

狂风

kuáng fēng

高风

gāo fēng

哀风

āi fēng

趣风

qù fēng

眇风

miǎo fēng

向风

xiàng fēng

上一组词:敌特
下一组词:涧芳

更多芳的组词

芳风的意思


词语解释:

1.美好的风尚和教化。 2.美誉。 3.指高雅的诗文。

引证解释:

⒈ 美好的风尚和教化。

引汉祢衡《颜子碑》:“亚圣德,蹈高踪……秀不实,振芳风。”
晋范宁《<春秋穀梁传>序》:“拯頽纲以继三五,鼓芳风以扇游尘。”
南朝宋颜延之《赠王太常》诗:“德辉灼邦懋,芳风被乡耋。”

⒉ 美誉。

引三国魏曹植《王仲宣诔》:“荣耀当世,芳风晻蔼。”

⒊ 指高雅的诗文。

引《文选·潘尼<赠陆机出为吴王郎中令>诗》:“玩尔清藻,味尔芳风。”
吕向注:“清藻、芳风,言机之文章也。”

国语词典:

形容文章的美好。

网络解释:

芳风

芳风是一个汉语词语,读音是fāng fēng,是指美好的风尚和教化。
更多风的组词

芳风详细解释


读音:fāng

芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025