fāng bì
fāng ruí
fāng xiāng
fāng yì
fāng ěr
fāng xùn
fāng quán
fāng jìng
fāng jiāo
fāng jīn
fāng jiān
fāng róng
fāng yù
fāng liè
fāng qīng
fāng liè
fāng jié
fāng zūn
fāng wù
fāng yá
fāng lín
fāng láo
fāng xiāng
fāng jīn
fāng zé
fāng zhǐ
fāng hàn
fāng ǎi
fāng cí
fāng shí
fāng shēng
fāng zī
fāng xiān
fāng yán
fāng líng
fāng sūn
fāng zhōu
fāng chūn
fāng míng
fāng yīn
fāng xù
fāng líng
fāng zūn
fāng zhú
fāng zhuàn
fāng cǎo
fāng jiāo
fāng nián
fāng zǔ
fāng fù
fāng yóu
fāng jì
fāng zhá
fāng bāo
fāng liú
fāng zhǐ
fāng zūn
fāng cóng
fāng guì
fāng fēng
fāng xìn
fāng huá
fāng fēi
fāng jié
fāng rùn
fāng xǔ
fāng lù
fāng shù
fāng chén
fāng huā
fāng xīn
fāng liè
fāng chǎi
fāng chén
fāng dàn
fāng lán
fāng huì
fāng yán
fāng hún
fāng huáng
fāng diàn
fāng yì
fāng lǐ
fāng suì
fāng yǐ
fāng xīn
fāng xiū
fāng míng
fāng qíng
fāng huì
fāng lín
fāng yí
fāng jiàn
fāng yīn
fāng guī
fāng qì
⒈ 芳香。
引唐武元衡《安邑里中秋怀寄高员外》诗:“庭梧变葱蒨,篱菊扬芳馥。”
明沉德符《野获编·吏部二·士大夫华整》:“惟协院中丞许少微,朱紫什袭,芳馥遥闻。”
清吴骞《扶风传信录》:“﹝仲仙﹞以珍果詒客,芳馥异常。”
⒉ 比喻美好的文辞、品德等。
引清陈田《<明诗纪事>序》:“此集以纪事为名,无可纪者亦广为甄録,冀以揽前哲之芳馥为后人之貽餉。”