fāng yán
fāng jì
fāng míng
fāng yán
fāng yá
fāng lǐ
fāng bì
fāng huá
fāng dàn
fāng zūn
fāng zhá
fāng jīn
fāng jīn
fāng xìn
fāng shí
fāng xīn
fāng míng
fāng nián
fāng zhǐ
fāng lín
fāng hún
fāng huì
fāng zhuàn
fāng yì
fāng xiān
fāng liè
fāng guī
fāng liè
fāng jiāo
fāng zhōu
fāng láo
fāng jié
fāng qīng
fāng chūn
fāng jiān
fāng yù
fāng fēng
fāng jiàn
fāng ǎi
fāng huā
fāng xiāng
fāng cóng
fāng quán
fāng huáng
fāng yóu
fāng yí
fāng sūn
fāng yì
fāng diàn
fāng fù
fāng xùn
fāng xù
fāng lín
fāng rùn
fāng shù
fāng qíng
fāng chén
fāng ruí
fāng cǎo
fāng róng
fāng líng
fāng wù
fāng zī
fāng zé
fāng yīn
fāng hàn
fāng ěr
fāng zūn
fāng huì
fāng xǔ
fāng xiū
fāng lù
fāng zhǐ
fāng fēi
fāng yīn
fāng suì
fāng liè
fāng chǎi
fāng zǔ
fāng zūn
fāng yǐ
fāng xiāng
fāng guì
fāng shēng
fāng bāo
fāng chén
fāng lán
fāng xīn
fāng cí
fāng liú
fāng jiāo
fāng líng
fāng jìng
fāng jié
fāng qì
fāng zhú
zhī lán
gàn lán
jiǔ lán
zhēng lán
pó lán
bō lán
bān lán
hóng lán
mù lán
yán lán
yù lán
gāo lán
bīng lán
fāng lán
zhū lán
zhē lán
piě lán
qiū lán
chǔ lán
bò lán
líng lán
mò lán
líng lán
gé lán
lóu lán
cóng lán
bái lán
yōu lán
wán lán
fǎ lán
ào lán
fēn lán
lù lán
shù lán
yī lán
pèi lán
bān lán
mù lán
yù lán
zhī lán
ā lán
mèng lán
zé lán
sài lán
shí lán
chē lán
huán lán
bì lán
jiàn lán
chǎi lán
jì lán
shè lán
ruò lán
jiāo lán
jīn lán
cǎi lán
jū lán
yàn lán
dīng lán
hū lán
jiān lán
lín lán
chūn lán
wán lán
gāi lán
jiě lán
zhǐ lán
yú lán
rèn lán
hè lán
chóng lán
mǎ lán
gāo lán
lóng lán
yī lán
hé lán
nà lán
fěi lán
huì lán
diào lán
⒈ 兰花。古人常以喻君子。
引晋陆机《拟涉江采芙蓉》诗:“上山采琼蘂,穹谷饶芳兰。”
晋袁宏《三国名臣序赞》:“思树芳兰,剪除荆棘。”
南朝梁沉约《齐故安陆昭王碑文》:“我有芳兰,民胥攸咏。”
宋柳永《秋蕊香》词:“留不得光阴催促,奈芳兰歇,好花谢。”
清龚自珍《水仙花赋》:“时则艳雪铺峦,懿芳兰其未蕊;玄冰荐月,感雅蒜而先花。”
香兰。
芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。
兰读音:lán兰lán(1)(名)兰花。(2)(名)兰草。(3)(名)古书上指木兰:~浆。(4)(名)(Lán)姓。