芳郊


芳郊的组词


芳岁

fāng suì

芳卿

fāng qīng

芳黄

fāng huáng

芳颜

fāng yán

芳襟

fāng jīn

芳诞

fāng dàn

芳猷

fāng yóu

芳气

fāng qì

芳馨

fāng xīn

芳郊

fāng jiāo

芳蕤

fāng ruí

芳香

fāng xiāng

芳讯

fāng xùn

芳馥

fāng fù

芳花

fāng huā

芳懿

fāng yì

芳茗

fāng míng

芳茵

fāng yīn

芳俎

fāng zǔ

芳札

fāng zhá

芳羞

fāng xiū

芳蔼

fāng ǎi

芳洌

fāng liè

芳流

fāng liú

芳鉴

fāng jiàn

芳年

fāng nián

芳容

fāng róng

芳罇

fāng zūn

芳醑

fāng xǔ

芳苾

fāng bì

芳华

fāng huá

芳馔

fāng zhuàn

芳椒

fāng jiāo

芳苞

fāng bāo

芳洁

fāng jié

芳誉

fāng yù

芳芗

fāng xiāng

芳声

fāng shēng

芳情

fāng qíng

芳序

fāng xù

芳饵

fāng ěr

芳时

fāng shí

芳兰

fāng lán

芳草

fāng cǎo

芳荪

fāng sūn

芳物

fāng wù

芳醁

fāng lù

芳苓

fāng líng

芳荃

fāng quán

芳径

fāng jìng

芳躅

fāng zhú

芳芷

fāng zhǐ

芳尊

fāng zūn

芳醴

fāng lǐ

芳词

fāng cí

芳迹

fāng jì

芳音

fāng yīn

芳茝

fāng chǎi

芳龄

fāng líng

芳冽

fāng liè

芳蕙

fāng huì

芳菲

fāng fēi

芳旨

fāng zhǐ

芳林

fāng lín

芳缄

fāng jiān

芳醪

fāng láo

芳尘

fāng chén

芳樽

fāng zūn

芳辰

fāng chén

芳蚁

fāng yǐ

芳名

fāng míng

芳姿

fāng zī

芳芽

fāng yá

芳仪

fāng yí

芳节

fāng jié

芳意

fāng yì

芳信

fāng xìn

芳翰

fāng hàn

芳树

fāng shù

芳春

fāng chūn

芳桂

fāng guì

芳规

fāng guī

芳洲

fāng zhōu

芳筵

fāng yán

芳甸

fāng diàn

芳烈

fāng liè

芳润

fāng rùn

芳魂

fāng hún

芳鲜

fāng xiān

芳津

fāng jīn

芳风

fāng fēng

芳心

fāng xīn

芳邻

fāng lín

芳泽

fāng zé

芳卉

fāng huì

芳丛

fāng cóng


常郊

cháng jiāo

地郊

dì jiāo

村郊

cūn jiāo

国郊

guó jiāo

青郊

qīng jiāo

圻郊

qí jiāo

远郊

yuǎn jiāo

二郊

èr jiāo

中郊

zhōng jiāo

烟郊

yān jiāo

四郊

sì jiāo

疆郊

jiāng jiāo

天郊

tiān jiāo

三郊

sān jiāo

命郊

mìng jiāo

帝郊

dì jiāo

北郊

běi jiāo

城郊

chéng jiāo

孟郊

mèng jiāo

穷郊

qióng jiāo

边郊

biān jiāo

禋郊

yīn jiāo

农郊

nóng jiāo

卜郊

bǔ jiāo

芳郊

fāng jiāo

玄郊

xuán jiāo

遂郊

suì jiāo

楚郊

chǔ jiāo

金郊

jīn jiāo

东郊

dōng jiāo

配郊

pèi jiāo

市郊

shì jiāo

南郊

nán jiāo

荒郊

huāng jiāo

近郊

jìn jiāo

鹑郊

chún jiāo

甿郊

méng jiāo

寒郊

hán jiāo

山郊

shān jiāo

禘郊

dì jiāo

乐郊

lè jiāo

江郊

jiāng jiāo

云郊

yún jiāo

上一组词:芳尘
下一组词:尘仆

更多芳的组词

芳郊的意思


词语解释:

1.花草丛.生之郊野。

引证解释:

⒈ 花草丛生之郊野。

引唐王勃《登城春望》诗:“芳郊花柳遍,何处不宜春。”
宋柳永《内家娇》词:“垂杨艳杏,丝软霞轻,绣出芳郊明媚。”
《白雪遗音·马头调·游春》:“芳郊以外,百花争开,最宜放怀。”

网络解释:

芳郊

芳郊,是一个汉语词语,读音为fāng jiāo,意思是花草丛生的郊野。
更多郊的组词

芳郊详细解释


读音:fāng

芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。

读音:jiāo

郊jiāo(名)城市周围的地区:四~|~外|~野|~游。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025