jiān niè
jiān chǎn
jiān xì
jiān sè
jiān nìng
jiān xíng
jiān yǐn
jiān é
jiān xié
jiān qiáng
jiān tān
jiān chán
jiān xìn
jiān bì
jiān zéi
jiān yín
jiān wěi
jiān yá
jiān guān
jiān péng
jiān xiá
jiān fàn
jiān mín
jiān yán
jiān háo
jiān lǜ
jiān dǎn
jiān wū
jiān xióng
jiān wàng
jiān wēi
jiān mén
jiān mìng
jiān chán
jiān chén
jiān jiān
jiān tài
jiān qiáng
jiān duò
jiān qíng
jiān nì
jiān xìng
jiān xiào
jiān sù
jiān guài
jiān xū
jiān jiàn
jiān xiān
jiān fū
jiān zǐ
jiān fēng
jiān zhà
jiān tè
jiān yù
jiān xiǎn
jiān guǐ
jiān tōng
jiān yú
jiān dú
jiān dào
jiān shuò
jiān huá
jiān jié
jiān kuài
jiān xiǎo
jiān zāng
jiān zhàn
jiān bào
jiān lán
jiān fù
jiān dié
jiān biàn
jiān jiǎo
jiān wǎng
jiān xìn
jiān wū
jiān wǎng
jiān kè
jiān shāng
jiān rén
jiān niè
jiān quán
jiān yán
jiān shēng
jiān diāo
jiān móu
jiān jiù
jiān qín
jiān xié
jiān duān
jiān zhào
jiān dǎng
jiān xīn
jiān dù
jiān yóu
jiān běn
jiān guǐ
jiān nì
jiān lì
jiān huì
jiān zhù
jiān huí
jiān méng
jiān qī
jiān wěi
jiān rén
jiān xiàng
jiān guǐ
jiān fēi
jiān xiá
jiān jué
jiān shì
jiān shù
jiān qiǎo
jiān wán
jiān lù
jiān shì
jiān wéi
jiān fú
jiān é
jiān dù
jiān bì
jiān jì
jiān sī
jiān huá
jiān wéi
jiān jiǎo
jiān qián
jiān chāng
jiān mèi
jiān tōu
jiān lì
jiān è
jiān fǎ
jiān piàn
jiān tú
jiān xiōng
jiān zhuàng
jiān luàn
jiān wéi
jiān zāng
jiān wéi
jiān shuō
jiān shù
jiān gù
jiān dào
⒈ 奸邪矫诈。
引唐张鷟《朝野佥载》卷五:“周有婆罗门僧惠范,姦矫狐魅,挟邪作蛊,咨趄鼠黠,左道弄权。”
⒉ 指奸邪矫诈的人。
引《魏书·李彪传》:“如臣列得实,宜殛彪於有北,以除姦矫之乱政。”
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
矫读音:jiǎo,jiáo[ jiǎo ]1. 纠正,把弯曲的弄直:矫正。矫形。矫治。矫世(矫正世俗)。矫情(故意违反常态,表示与众不同)。矫枉过正。
2. 假托:矫命。矫诏。矫虔(官吏假托上命掠夺百姓的财物)。
3. 强壮,勇武:矫健。矫捷。矫矫(a.勇武的样子;b.出众的样子)。
4. 姓。