gōng yáo
gōng jīn
gōng hú
gōng xiǎo
gōng shì
gōng shǐ
gōng chē
gōng shì
gōng shé
gōng yī
gōng qiú
gōng zhàng
gōng fù
gōng yuè
gōng yāo
gōng xíng
gōng lǚ
gōng bīng
gōng dàn
gōng cháng
gōng xián
gōng bà
gōng jiǎo
gōng shè
gōng zú
gōng tāo
gōng lóng
gōng zhào
gōng xuē
gōng cáng
gōng gōng
gōng shēn
gōng qí
gōng shāo
gōng zhuó
gōng jiàn
gōng jī
gōng zhāo
gōng yàng
gōng gōng
gōng rén
gōng lǐ
gōng jiān
gōng hào
gōng fú
gōng jiàng
gōng bǎ
gōng wān
gōng dài
gōng bǎ
gōng pí
gōng shāo
gōng mǎ
gōng qíng
gōng shǒu
gōng lì
gōng zhèng
gōng zi
gōng jiāo
gōng jīng
gōng xiāng
gōng bèi
gōng chàng
gōng xián
gōng xiān
gōng kǒu
gōng jú
gōng yě
gōng xié
gōng xié
gōng nǔ
gōng hú
chē nǔ
xī nǔ
xī nǔ
shén nǔ
tà nǔ
hé nǔ
bīng nǔ
nèi nǔ
gòu nǔ
jiǎo nǔ
xiǎn nǔ
qiáng nǔ
niú nǔ
shuǐ nǔ
yù nǔ
jī nǔ
fù nǔ
xī nǔ
gōng nǔ
mù nǔ
jiào nǔ
huǒ nǔ
bái nǔ
mò nǔ
wō nǔ
zhú nǔ
suǒ nǔ
guō nǔ
juě nǔ
jiǎ nǔ
jī nǔ
lián nǔ
fú nǔ
弓弩gōngnǔ
(1) 弓和弩
例弓弩手(好工具.)英bow and arrow⒈ 弓和弩。亦指射术。
引《周礼·夏官·司弓矢》:“中春献弓弩,中秋献矢箙。”
宋张齐贤《洛阳缙绅旧闻记·向中令徙义》:“近闻有一火贼,去镇五七里,时尝习弓弩。”
鲁迅《故事新编·铸剑》:“此后是拿着木棍、戈、刀、弓弩、旌旗的武人,走得满路黄尘滚滚。”
⒉ 使用弓弩,谓习射。
引汉荀悦《汉纪·文帝纪下》:“平易相远,山谷幽涧,仰高临下,此弓弩之地也。”
弩,以机械发射的弓。弓弩指弓与弩。
弓gōng(1)(名)射箭或发弹丸的器械;在近似弧形的有弹性的木条两端之间系着坚韧的弦;拉开弦后;猛然放手;借弦和弓背的弹力把箭或弹丸射出:~箭|弹~|左右开~。(2)(名)(~儿)弓子:弹棉花的绷~儿。(3)(名)丈量地亩的器具;用木头制成;形状略像弓;两端的距离是五尺。也叫步弓。(4)(量)旧时丈量地亩的计算单位;一弓等于五尺。(5)(动)使弯曲:~背|~着腰|~着腿坐着。(6)(Gōnɡ)姓。
弩读音:nǔ弩nǔ(名)弩弓;古代一种弓箭。