gōng zhàng
gōng yě
gōng shì
gōng xíng
gōng yuè
gōng mǎ
gōng chàng
gōng xiǎo
gōng jiāo
gōng yī
gōng xián
gōng fú
gōng qí
gōng zhào
gōng lì
gōng zhèng
gōng jiàng
gōng wān
gōng hú
gōng shǒu
gōng rén
gōng fù
gōng qíng
gōng jiān
gōng jiàn
gōng gōng
gōng bǎ
gōng yāo
gōng cháng
gōng shāo
gōng shēn
gōng zhuó
gōng bīng
gōng zhāo
gōng bǎ
gōng dàn
gōng lǚ
gōng shì
gōng dài
gōng hào
gōng shāo
gōng shé
gōng jú
gōng yàng
gōng nǔ
gōng jīn
gōng xiāng
gōng lǐ
gōng shǐ
gōng bà
gōng xié
gōng jīng
gōng chē
gōng jī
gōng qiú
gōng yáo
gōng lóng
gōng bèi
gōng kǒu
gōng zi
gōng zú
gōng hú
gōng xuē
gōng xiān
gōng gōng
gōng jiǎo
gōng pí
gōng tāo
gōng xián
gōng shè
gōng xié
gōng cáng
sǎ xié
tā xié
kuà xié
má xié
máng xié
qīng xié
xuàn xié
tuō xié
qiú xié
zōng xié
dīng xié
liáng xié
nà xié
pò xié
tiào xié
sā xié
gōng xié
pǎo xié
nuǎn xié
xiàng xié
yóu xié
jiāo xié
mián xié
xī xié
mù xié
fèng xié
xiǎo xié
wā xié
xiù xié
tào xié
jiāo xié
cǎo xié
shuì xié
biàn xié
sēng xié
chǔ xié
pí xié
gōng xié
pú xié
wú xié
bīng xié
⒈ 亦作“弓鞵”。旧时缠脚妇女所穿的鞋子。
引宋黄庭坚《满庭芳·妓女》词:“直待朱幡去后,从伊便窄袜弓鞋。”
宋张世南《游宦纪闻》卷四:“又有富室携少女求颂。僧曰:‘好弓鞋,敢求一隻。’语再四,不得已遗之。即裂其底得衬纸,乃佛经也。”
清赵翼《土歌》:“长裙阔袖结束新,不赌弓鞵三寸小。”
鲁迅《朝花夕拾·范爱农》:“关吏在衣箱中翻来翻去,忽然翻出一双绣花的弓鞋来,便放下公事,拿着仔细地看。”
本指弯底的鞋子。后用来泛指缠足妇女所穿的小脚鞋子。
弓gōng(1)(名)射箭或发弹丸的器械;在近似弧形的有弹性的木条两端之间系着坚韧的弦;拉开弦后;猛然放手;借弦和弓背的弹力把箭或弹丸射出:~箭|弹~|左右开~。(2)(名)(~儿)弓子:弹棉花的绷~儿。(3)(名)丈量地亩的器具;用木头制成;形状略像弓;两端的距离是五尺。也叫步弓。(4)(量)旧时丈量地亩的计算单位;一弓等于五尺。(5)(动)使弯曲:~背|~着腰|~着腿坐着。(6)(Gōnɡ)姓。
鞋读音:xié鞋xié(名)穿在脚上、走路时着地的东西;没有高筒:棉~|皮~|拖~。