gōng jīng
gōng zhào
gōng cháng
gōng xiǎo
gōng yuè
gōng xián
gōng lǚ
gōng shè
gōng lóng
gōng shǒu
gōng hú
gōng wān
gōng zhàng
gōng pí
gōng bà
gōng yāo
gōng fù
gōng lǐ
gōng chàng
gōng chē
gōng tāo
gōng gōng
gōng shǐ
gōng bīng
gōng lì
gōng qiú
gōng bǎ
gōng mǎ
gōng bǎ
gōng hú
gōng shāo
gōng rén
gōng xíng
gōng zhèng
gōng shì
gōng dàn
gōng zi
gōng shì
gōng zhuó
gōng kǒu
gōng jiān
gōng qíng
gōng shāo
gōng jú
gōng xián
gōng jiāo
gōng dài
gōng nǔ
gōng xiān
gōng zhāo
gōng jīn
gōng jī
gōng jiàng
gōng hào
gōng fú
gōng xié
gōng jiàn
gōng cáng
gōng bèi
gōng shé
gōng zú
gōng yáo
gōng xiāng
gōng yī
gōng xuē
gōng jiǎo
gōng gōng
gōng yě
gōng xié
gōng yàng
gōng qí
gōng shēn
dān hú
shā hú
guān hú
láng hú
jiàn hú
qín hú
xiǎo hú
xuán hú
yè hú
zhēng hú
lòu hú
tí hú
bǎi hú
gōng hú
xiāo hú
tǔ hú
qiè hú
bì hú
niào hú
tāng hú
biàn hú
tuò hú
qīng hú
biǎn hú
yān hú
huán hú
lǔ hú
jīn hú
quán hú
bīng hú
tóng hú
cán hú
liào hú
zhí hú
chéng hú
nì hú
tóu hú
hù hú
fāng hú
shuǐ hú
nuǎn hú
pēn hú
chá hú
jiāo hú
jiǔ hú
xié hú
shào hú
jiāng hú
shí hú
tóng hú
xī hú
shā hú
xíng hú
xiàn hú
yóu hú
pèng hú
lǔ hú
kǒng hú
gōng hú
péng hú
piáo hú
chán hú
páo hú
bó hú
zhēn hú
yù hú
kāi hú
yī hú
fēng hú
⒈ 有“弓”字铭文的酒器。 《续通志·器服一》:“壶为礼器,腹方口圆曰壶。
引商贯耳弓壶两耳,以‘弓’铭之;有两耳者,可以贯绳。”
⒉ 装弓的袋。
引《再生缘》第一回:“腰挂弓壶箭袋,内藏铁胎宝雕弓、穿杨狼牙箭。”
弓gōng(1)(名)射箭或发弹丸的器械;在近似弧形的有弹性的木条两端之间系着坚韧的弦;拉开弦后;猛然放手;借弦和弓背的弹力把箭或弹丸射出:~箭|弹~|左右开~。(2)(名)(~儿)弓子:弹棉花的绷~儿。(3)(名)丈量地亩的器具;用木头制成;形状略像弓;两端的距离是五尺。也叫步弓。(4)(量)旧时丈量地亩的计算单位;一弓等于五尺。(5)(动)使弯曲:~背|~着腰|~着腿坐着。(6)(Gōnɡ)姓。
壶读音:hú壶hú(1)(名)陶瓷或金属等制成的容器;有嘴;有把儿或提梁;用来盛液体;从嘴往外倒:茶~|酒~|喷~。(2)(Hú)姓。壶kǔn(名)宫里面的路。