gōng zú
gōng shì
gōng lǐ
gōng xián
gōng lì
gōng yāo
gōng hú
gōng mǎ
gōng xiǎo
gōng hú
gōng shé
gōng cháng
gōng bǎ
gōng xié
gōng yàng
gōng cáng
gōng yī
gōng kǒu
gōng dàn
gōng shāo
gōng bīng
gōng zhèng
gōng jú
gōng qiú
gōng yuè
gōng wān
gōng dài
gōng zhāo
gōng xíng
gōng xié
gōng gōng
gōng jiàng
gōng lóng
gōng lǚ
gōng tāo
gōng zhào
gōng shǐ
gōng gōng
gōng jiǎo
gōng jiàn
gōng bà
gōng zhuó
gōng jiāo
gōng shǒu
gōng chàng
gōng hào
gōng bǎ
gōng jī
gōng shì
gōng xiān
gōng fù
gōng xián
gōng nǔ
gōng shēn
gōng jiān
gōng jīng
gōng chē
gōng rén
gōng qí
gōng qíng
gōng zi
gōng xuē
gōng zhàng
gōng shè
gōng yáo
gōng fú
gōng xiāng
gōng yě
gōng bèi
gōng jīn
gōng shāo
gōng pí
biào jiāo
liǔ jiāo
hē jiāo
fēng jiāo
kāi jiāo
kǎo jiāo
dōng jiāo
luán jiāo
lín jiāo
gōu jiāo
zhī jiāo
míng jiāo
yīn jiāo
pí jiāo
lù jiāo
huáng jiāo
yān jiāo
gē jiāo
bīng jiāo
fà jiāo
qiū jiāo
biāo jiāo
bèn jiāo
yú jiāo
kǒng jiāo
niú jiāo
chóng jiāo
sōng jiāo
bái jiāo
xī jiāo
gōng jiāo
nián jiāo
tóu jiāo
xiāng jiāo
rǔ jiāo
xiàng jiāo
fēng jiāo
guī jiāo
zhé jiāo
guǒ jiāo
ē jiāo
nián jiāo
duì jiāo
áo jiāo
mí jiāo
zhǔ jiāo
róng jiāo
āo jiāo
gǔ jiāo
shì jiāo
chī jiāo
huái jiāo
hú jiāo
shǔ jiāo
xián jiāo
shù jiāo
táo jiāo
hán jiāo
hào jiāo
⒈ 制弓六材之一。用以黏合弓干。
引《史记·田敬仲完世家》:“弓胶昔干,所以为合也。”
裴駰集解:“言作弓之法,以胶被昔干而纳诸檠中。”
弓gōng(1)(名)射箭或发弹丸的器械;在近似弧形的有弹性的木条两端之间系着坚韧的弦;拉开弦后;猛然放手;借弦和弓背的弹力把箭或弹丸射出:~箭|弹~|左右开~。(2)(名)(~儿)弓子:弹棉花的绷~儿。(3)(名)丈量地亩的器具;用木头制成;形状略像弓;两端的距离是五尺。也叫步弓。(4)(量)旧时丈量地亩的计算单位;一弓等于五尺。(5)(动)使弯曲:~背|~着腰|~着腿坐着。(6)(Gōnɡ)姓。
胶读音:jiāo1.某些具有黏性的物质,用动物的皮、角等熬成或由植物分泌出来,也有人工合成的。通常用来黏合器物,如鳔胶、桃胶、万能胶,有的供食用或入药,如果胶、阿胶。
2.用胶粘:~柱鼓瑟。镜框坏了,把它~上。不可~于成规。
3.像胶一样黏的:~泥。
4.指橡胶:~皮。~鞋。~布。
5.姓。