gōng xián
gōng yáo
gōng jī
gōng shǐ
gōng xiān
gōng jiāo
gōng jiān
gōng gōng
gōng zhào
gōng zhāo
gōng lóng
gōng fù
gōng kǒu
gōng yàng
gōng dài
gōng shì
gōng rén
gōng chàng
gōng hú
gōng nǔ
gōng jiàng
gōng xié
gōng lǚ
gōng zhèng
gōng shì
gōng jīn
gōng xíng
gōng dàn
gōng shè
gōng zú
gōng yāo
gōng cáng
gōng cháng
gōng gōng
gōng chē
gōng xiǎo
gōng hào
gōng wān
gōng bà
gōng qíng
gōng xiāng
gōng xián
gōng bīng
gōng shāo
gōng lǐ
gōng lì
gōng shé
gōng qí
gōng zhàng
gōng xié
gōng yě
gōng zhuó
gōng fú
gōng jú
gōng zi
gōng yuè
gōng bǎ
gōng shēn
gōng hú
gōng jīng
gōng bèi
gōng shǒu
gōng qiú
gōng xuē
gōng tāo
gōng mǎ
gōng bǎ
gōng yī
gōng shāo
gōng pí
gōng jiàn
gōng jiǎo
⒈ 形容旧时妇女的小脚缠后弯曲如弓。亦指妇女的小脚。
引《京本通俗小说·碾玉观音》:“莲步半折小弓弓,鶯囀一声娇滴滴。”
元仇州判《阳春曲·和酸斋金莲》:“窄弓弓怕立苍苔冷,小颗颗宜蹅软地儿行。”
清赵庆熺《香销酒醒曲·拜月》:“夜深人静,小语漫呼郎,縞袂凭肩白似霜,弓弓站立小鞋幚。”
⒉ 借指女子。
引宋张元干《春光好》词之二:“六幅裙窣轻风,见人遮尽行踪。正是踏青天气好,忆弓弓。”
形容东西的形状弯曲如弓。