gōng xián
gōng hú
gōng zhāo
gōng tāo
gōng shēn
gōng xiāng
gōng cáng
gōng hào
gōng shé
gōng fù
gōng qíng
gōng zhàng
gōng shè
gōng jiàn
gōng mǎ
gōng yuè
gōng jīn
gōng zú
gōng gōng
gōng nǔ
gōng dàn
gōng chē
gōng lǚ
gōng xíng
gōng bǎ
gōng shǒu
gōng pí
gōng jī
gōng yàng
gōng xián
gōng bèi
gōng jiàng
gōng chàng
gōng xiǎo
gōng fú
gōng xié
gōng dài
gōng rén
gōng shì
gōng jīng
gōng yāo
gōng jiǎo
gōng yī
gōng bà
gōng shǐ
gōng zhèng
gōng bīng
gōng shāo
gōng bǎ
gōng jú
gōng hú
gōng kǒu
gōng lóng
gōng yě
gōng lǐ
gōng shāo
gōng jiān
gōng zi
gōng lì
gōng xié
gōng gōng
gōng jiāo
gōng qiú
gōng xiān
gōng shì
gōng wān
gōng xuē
gōng qí
gōng zhào
gōng zhuó
gōng cháng
gōng yáo
zhé jiàn
yí jiàn
gù jiàn
chǔ jiàn
tuō jiàn
lì jiàn
fēng jiàn
shū jiàn
wán jiàn
qīng jiàn
wǔ jiàn
cì jiàn
yōng jiàn
huì jiàn
zhòng jiàn
dài jiàn
fú jiàn
cí jiàn
dàn jiàn
chěng jiàn
bǎo jiàn
xiàng jiàn
duǎn jiàn
wú jiàn
fēng jiàn
tiào jiàn
shuǐ jiàn
qiāng jiàn
tí jiàn
zhàng jiàn
jiè jiàn
kūn jiàn
gǔ jiàn
yú jiàn
chǐ jiàn
tí jiàn
sān jiàn
jiàn jiàn
sǒng jiàn
qí jiàn
huā jiàn
àn jiàn
xīng jiàn
mái jiàn
zhì jiàn
xiá jiàn
shuāng jiàn
mù jiàn
kuǎi jiàn
cháng jiàn
jiě jiàn
fǔ jiàn
ōu jiàn
wén jiàn
xióng jiàn
zhàng jiàn
píng jiàn
shān jiàn
fú jiàn
lù jiàn
qīng jiàn
jiǎo jiàn
jī jiàn
xuán jiàn
fēng jiàn
zhù jiàn
mài jiàn
míng jiàn
gū jiàn
jīn jiàn
dāo jiàn
hēi jiàn
jù jiàn
è jiàn
guà jiàn
pèi jiàn
hàn jiàn
shì jiàn
shén jiàn
guān jiàn
xǐ jiàn
bié jiàn
bān jiàn
qì jiàn
qǐng jiàn
shǒu jiàn
jué jiàn
kòu jiàn
tán jiàn
cì jiàn
xǔ jiàn
shuō jiàn
shì jiàn
dùn jiàn
pú jiàn
àn jiàn
lóng jiàn
bān jiàn
shí jiàn
làng jiàn
qín jiàn
fù jiàn
bá jiàn
lùn jiàn
xué jiàn
jiǎng jiàn
huì jiàn
yù jiàn
gōng jiàn
líng jiàn
sī jiàn
gē jiàn
⒈ 弓与剑。
引《礼记·曲礼上》:“受弓剑者以袂。”
《淮南子·氾论训》:“古之兵,弓剑而已矣。”
⒉ 指武艺或用武。
引唐柳宗元《韦道安》诗:“道安本儒士,颇擅弓剑名。”
宋叶适《赠李秀才肖舒》诗:“寺传弓剑烟嵐外,门掩诗书浪泊间。”
明陈子龙《中都》诗:“涂山弓剑地,千载颂苞桑。”
⒊ 传说黄帝骑龙仙去,群臣攀附欲上,致坠帝弓。又黄帝葬桥山,山崩,棺空,唯剑存。见《史记·封禅书》、 汉刘向《列仙传·黄帝》。后因以“弓剑”为对已故帝王寄托哀思之词。
引《魏书·肃宗纪》:“何图一旦,弓剑莫追,国道中微,大行絶祀。”
隋牛弘《隋文帝颂》:“慕深考妣,哀缠弓剑。”
唐杜甫《送覃二判官》诗:“先帝弓剑远,小臣餘此生。”
清徐枋《顾氏松风寝记》:“而事关故国,莫不动先王弓剑之思焉。”
弓gōng(1)(名)射箭或发弹丸的器械;在近似弧形的有弹性的木条两端之间系着坚韧的弦;拉开弦后;猛然放手;借弦和弓背的弹力把箭或弹丸射出:~箭|弹~|左右开~。(2)(名)(~儿)弓子:弹棉花的绷~儿。(3)(名)丈量地亩的器具;用木头制成;形状略像弓;两端的距离是五尺。也叫步弓。(4)(量)旧时丈量地亩的计算单位;一弓等于五尺。(5)(动)使弯曲:~背|~着腰|~着腿坐着。(6)(Gōnɡ)姓。
剑读音:jiàn剑jiàn(名)古代兵器;青铜或铁制成;长条形;一端尖;两边有刃;可以佩带。