zāi lì
zāi yāo
zāi lì
zāi nàn
zāi guài
zāi chán
zāi bào
zāi jìn
zāi dù
zāi wēi
zāi zhěn
zāi fǒu
zāi lì
zāi yàng
zāi lí
zāi huǐ
zāi chán
zāi jiǎn
zāi shà
zāi huáng
zāi qiàn
zāi è
zāi xìn
zāi bàng
zāi huò
zāi lí
zāi huì
zāi yé
zāi nián
zāi chōng
zāi jǐn
zāi mó
zāi xìn
zāi fán
zāi yāng
zāi yì
zāi shāng
zāi dú
zāi chèn
zāi mín
zāi báo
zāi è
zāi shòu
zāi gù
zāi fú
zāi qiǎn
zāi chǎn
zāi bīng
zāi shàn
zāi qiān
zāi jiù
zāi hàn
zāi biàn
zāi liáo
zāi hài
zāi lào
zāi lì
zāi héng
zāi qū
zāi huāng
zāi shěng
zāi qíng
zāi niè
zāi fú
zāi huàn
zāi è
zāi shěng
zāi mǔ
zāi jiù
zāi dù
zāi zhūn
sǐ shāng
qīng shāng
bēi shāng
āi shāng
fù shāng
yāo shāng
diāo shāng
shā shāng
yǒng shāng
jiǎn shāng
diào shāng
nù shāng
xī shāng
cuī shāng
fǎn shāng
wù shāng
tōng shāng
ào shāng
dǎ shāng
lún shāng
wū shāng
shòu shāng
hài shāng
wú shāng
jiān shāng
liú shāng
mǐn shāng
qíng shāng
nèi shāng
jǔ shāng
mǐn shāng
bēng shāng
kǎi shāng
qī shāng
jiǔ shāng
xīn shāng
fú shāng
kùn shāng
huái shāng
gōng shāng
dāo shāng
cì shāng
nǔ shāng
shé shāng
huá shāng
dá shāng
láo shāng
jī shāng
zhòng shāng
fàn shāng
qiāng shāng
dù shāng
hé shāng
wǔ shāng
wǎn shāng
shāng shāng
zēng shāng
jiē shāng
jiù shāng
lí shāng
wài shāng
kě shāng
cán shāng
qīn shāng
shí shāng
chuàng shāng
shèng shāng
dào shāng
qū shāng
tàn shāng
fú shāng
wǔ shāng
jīn shāng
gōng shāng
àn shāng
yū shāng
diāo shāng
yàn shāng
kū shāng
bèng shāng
gǎn shāng
jiǎn shāng
huǐ shāng
niǔ shāng
shén shāng
xīn shāng
lín shāng
gū shāng
dǐ shāng
yuān shāng
mǐn shāng
láo shāng
tuí shāng
miǎo shāng
guǒ shāng
cè shāng
tàng shāng
diāo shāng
ōu shāng
lián shāng
tì shāng
liǎng shāng
fán shāng
tiǎn shāng
chuāng shāng
shù shāng
bàng shāng
qī shāng
wū shāng
cǎn shāng
bì shāng
sǔn shāng
qū shāng
piāo shāng
hán shāng
àn shāng
zhòng shāng
yōu shāng
cǎn shāng
wǎng shāng
diàn shāng
zì shāng
zāi shāng
tòng shāng
yí shāng
cuò shāng
shuǎng shāng
zāo shāng
qīng shāng
xǐ shāng
zhuó shāng
sù shāng
yí shāng
⒈ 由天灾人祸招致的损害。
引《晏子春秋·谏上八》:“姦驱尤佚,隐情奄恶,蔽諂其上,故虽有至圣大贤,岂能胜若谗哉?是以忠臣之常有灾伤也。”
宋苏轼《奏浙西灾伤第一状》:“熙寧之灾伤,本缘天旱米贵。”
元刘致《端正好·上高监司》套曲:“去年时,正插秧,天反常。那里取若时雨降,旱魃生,四野灾伤。”
明于谦《荒村》诗:“那知牧民者,不肯报灾伤。”
灾zāi(1)(名)灾害。(2)(名)个人遭遇的不幸:招~惹祸|没病没~。
伤读音:shāng伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。