yí zǔ
yí fēn
yí huǐ
yí yì
yí jiè
yí xià
yí hào
yí shāng
yí zào
yí lè
yí guān
yí tiǎn
yí tài
yí jiǎn
yí jū
yí huāng
yí cuì
yí cháo
yí tíng
yí lóng
yí gòu
yí jiǎo
yí mù
yí mán
yí máo
yí dàng
yí fú
yí jī
yí mèi
yí chàng
yí dàn
yí yóu
yí píng
yí jì
yí sì
yí liáo
yí kǎo
yí dí
yí yú
yí tǎn
yí lù
yí zú
yí líng
yí mǐn
yí lún
yí mù
yí chōu
yí yán
yí guǐ
yí kuàng
yí miè
yí dūn
yí zhí
yí yǎ
yí chuáng
yí rán
yí bái
yí zōu
yí shì
yí xiǎn
yí dào
yí pán
yí qīn
yí děng
yí luò
yí yì
yí mò
yí fù
yí guāng
yí gē
yí bēi
yí yú
yí gēng
yí guǎn
yí dàn
yí yǔ
yí dá
yí shān
yí lù
yí yì
yí shuō
yí gù
yí yóu
yí qū
yí fú
yí qín
yí huì
yí zōng
yí mí
yí cán
yǒng shāng
jiān shāng
yū shāng
chuàng shāng
cè shāng
qīng shāng
gōng shāng
yí shāng
kùn shāng
dù shāng
qīn shāng
dào shāng
tàn shāng
wài shāng
wǎng shāng
huǐ shāng
zhuó shāng
fú shāng
shuǎng shāng
ōu shāng
fú shāng
lí shāng
kǎi shāng
jiǎn shāng
tàng shāng
liú shāng
láo shāng
mǐn shāng
mǐn shāng
jiù shāng
wū shāng
yōu shāng
zāo shāng
piāo shāng
jīn shāng
chuāng shāng
wǔ shāng
sù shāng
cuò shāng
shā shāng
ào shāng
tōng shāng
jiē shāng
dǎ shāng
cuī shāng
nǔ shāng
bì shāng
shèng shāng
fǎn shāng
jiǎn shāng
niǔ shāng
tòng shāng
xīn shāng
àn shāng
zì shāng
qíng shāng
shòu shāng
tuí shāng
diào shāng
kū shāng
shí shāng
shù shāng
huá shāng
guǒ shāng
cǎn shāng
yāo shāng
fàn shāng
diāo shāng
nèi shāng
gōng shāng
cǎn shāng
yuān shāng
nù shāng
yàn shāng
diāo shāng
bèng shāng
qī shāng
gǎn shāng
kě shāng
diāo shāng
shāng shāng
xīn shāng
wǔ shāng
qī shāng
wú shāng
liǎng shāng
àn shāng
jǔ shāng
dāo shāng
lún shāng
gū shāng
cán shāng
zhòng shāng
qīng shāng
fù shāng
qū shāng
lín shāng
cì shāng
hài shāng
jī shāng
bēi shāng
diàn shāng
qū shāng
qiāng shāng
tiǎn shāng
zēng shāng
jiǔ shāng
lián shāng
shé shāng
wū shāng
wǎn shāng
bēng shāng
hán shāng
āi shāng
xǐ shāng
sǔn shāng
mǐn shāng
yí shāng
tì shāng
láo shāng
xī shāng
dǐ shāng
bàng shāng
dá shāng
zāi shāng
zhòng shāng
huái shāng
shén shāng
fán shāng
miǎo shāng
sǐ shāng
wù shāng
hé shāng
⒈ 杀伤;创伤。
引《战国策·齐策五》:“死者破家而葬,夷伤者空财而共药。”
汉王充《论衡·祸虚》:“天下心未定,夷伤未瘳。”
清蒲松龄《聊斋志异·胡氏》:“两相冲击,互有夷伤。”
⒉ 指被杀伤或受伤害的人。
引《左传·成公十六年》:“子反命军吏察夷伤,补卒乘,缮甲兵,展车马,鸡鸣而食,唯命是听。”
《旧唐书·裴度传》:“招怀孤疾,字抚夷伤。”
⒊ 破坏,毁坏。
引宋叶适《上陈提举启》:“金铁所藏,山脉有夷伤之患。”
1.平坦;平安:化险为~。
2.破坏建筑物(使成为平地):烧~弹。~为平地。
3.灭掉;杀尽:~灭。~族。
4.我国古代称东方的民族,也泛称周边的民族:淮~。四~。
5.旧时泛指外国或外国人:~情。华~杂处。
6.姓。
伤读音:shāng伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。