jǔ jī
jǔ huài
jǔ fèi
jǔ xiè
jǔ yì
jǔ rǎo
jǔ shī
jǔ kǒng
jǔ qū
jǔ zī
jǔ fěi
jǔ zhāng
jǔ qì
jǔ fén
jǔ huǐ
jǔ qì
jǔ sāi
jǔ shé
jǔ shè
jǔ yì
jǔ sòng
jǔ cāng
jǔ zuò
jǔ yán
jǔ qū
jù rù
jǔ xiè
jǔ dòng
jǔ xiè
jǔ hé
jǔ nì
jǔ zhǐ
jǔ quàn
jǔ ráo
jǔ jié
jǔ náo
jǔ sàng
jǔ è
jǔ fú
jǔ gé
jǔ dòu
jǔ shāng
jǔ zhì
jǔ lì
jǔ zé
jǔ nǜ
jǔ zhuì
jǔ wèi
jǔ ní
jǔ rǔ
jǔ bài
jǔ hài
jǔ zhé
jǔ qú
jù nìng
jǔ jiě
jǔ qī
jǔ nǜ
jǔ luàn
jǔ suǒ
jǔ shè
jǔ dǎn
jǔ nì
jǔ è
jǔ huò
jǔ báo
jǔ fèn
jǔ kuì
jǔ jiān
jǔ duǎn
jǔ xiàn
jǔ sàn
jǔ dàn
jǔ yì
jǔ sàng
jù yū
fàn shāng
hài shāng
bèng shāng
qī shāng
lún shāng
shā shāng
tàng shāng
mǐn shāng
yí shāng
guǒ shāng
gōng shāng
jī shāng
shén shāng
qīng shāng
tōng shāng
fǎn shāng
qíng shāng
dá shāng
nù shāng
tàn shāng
bēi shāng
shèng shāng
shí shāng
jiǎn shāng
wǎn shāng
lián shāng
āi shāng
dǎ shāng
jiù shāng
wú shāng
yuān shāng
qū shāng
kě shāng
yàn shāng
kùn shāng
zhuó shāng
fú shāng
lí shāng
fú shāng
wū shāng
huái shāng
bì shāng
tuí shāng
chuāng shāng
zhòng shāng
cuī shāng
kǎi shāng
xīn shāng
jiǔ shāng
yōu shāng
hé shāng
xīn shāng
cuò shāng
diào shāng
mǐn shāng
sǐ shāng
ōu shāng
cè shāng
gōng shāng
kū shāng
shuǎng shāng
jǔ shāng
huǐ shāng
wǔ shāng
tòng shāng
dù shāng
shù shāng
yǒng shāng
nǔ shāng
mǐn shāng
shòu shāng
yí shāng
dǐ shāng
diāo shāng
wài shāng
diāo shāng
xī shāng
huá shāng
jiǎn shāng
zāi shāng
àn shāng
qīng shāng
yū shāng
diāo shāng
wǔ shāng
liú shāng
dào shāng
láo shāng
cán shāng
cǎn shāng
qīn shāng
zēng shāng
dāo shāng
miǎo shāng
sù shāng
zì shāng
wǎng shāng
cì shāng
zāo shāng
jiān shāng
gū shāng
xǐ shāng
jīn shāng
diàn shāng
sǔn shāng
lín shāng
nèi shāng
yāo shāng
zhòng shāng
shāng shāng
ào shāng
gǎn shāng
tiǎn shāng
shé shāng
qiāng shāng
fù shāng
wù shāng
cǎn shāng
tì shāng
niǔ shāng
chuàng shāng
liǎng shāng
láo shāng
bàng shāng
fán shāng
hán shāng
qī shāng
àn shāng
jiē shāng
bēng shāng
wū shāng
qū shāng
piāo shāng
⒈ 挫伤;毁伤。
引《三国志·魏志·锺会传》:“段谷、侯和沮伤之气,难以敌堂堂之阵。”
宋苏舜钦《京兆求罢表》:“凡有所见,未尝不言,虽数被於沮伤,岂敢思於欺默,报陛下非常之遇,罄下臣无隐之怀。”
清戴名世《<困学集>自序》:“即有异俗之心,絶人之才,且沮伤而不得进,况余才质鲁钝,顽然无所得於心。”
1. 阻止:沮遏。
2. 坏,败坏:沮丧(sàng )(失意,懊丧)。色沮。力竭功沮。
伤读音:shāng伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。