tǐ lì
tǐ cāo
tǐ pò
tǐ zhuàng
tǐ tǒng
tǐ ruò
tǐ xìng
tǐ qì
tǐ lǐ
tǐ zhì
tǐ xī
tǐ yàng
tǐ guó
tǐ nìng
tǐ shěn
tǐ tiān
tǐ nèi
tǐ miàn
tǐ duàn
tǐ mào
tǐ lǜ
tǐ qì
tǐ jí
tǐ shàng
tǐ jú
tǐ xì
tǐ xíng
tǐ xíng
tǐ tiē
tǐ fū
tǐ lì
tǐ cí
tǐ dào
tǐ dù
tǐ xiàng
tǐ wàng
tǐ liào
tǐ yǔ
tǐ qū
tǐ yùn
tǐ dìng
tǐ huì
tǐ kàn
tǐ fēn
tǐ cè
tǐ xuǎn
tǐ tàn
tǐ qiāng
tǐ cè
tǐ liàng
tǐ gé
tǐ xù
tǐ yù
tī ji
tǐ xīn
tǐ xiàn
tǐ liàng
tǐ zhī
tǐ miàn
tǐ jiàn
tǐ wèi
tǐ biǎo
tǐ biàn
tǐ tài
tǐ lǚ
tǐ hòu
tǐ rén
tǐ niàn
tǐ fū
tǐ zhòng
tǐ yuán
tǐ fǎng
tǐ sù
tǐ zhèng
tǐ wù
tǐ wèi
tǐ shī
tǐ dé
tǐ liàn
tǐ zǐ
tǐ huà
tǐ hái
tǐ shì
tǐ jī
tǐ èr
tǐ zāi
tǐ èr
tǐ dí
tǐ fú
tǐ yàn
tǐ shí
tǐ qīn
tǐ chén
tǐ yè
tǐ fǎ
tǐ yìn
tǐ jiě
tǐ liàng
tǐ liáo
tǐ xíng
tǐ chá
tǐ zhì
tǐ shì
tǐ sè
tǐ sù
tǐ kān
tǐ zhì
tǐ mào
tǐ xiāng
tǐ wù
tǐ luè
tǐ fù
tǐ zhēng
tǐ qì
tǐ cái
tǐ xiàn
tǐ tiē
tǐ lèi
tǐ rèn
tǐ jié
tǐ gǔ
què rèn
zhǐ rèn
cuò rèn
kěn rèn
mò rèn
kǎo rèn
mǎi rèn
tān rèn
gōng rèn
dān rèn
bài rèn
bào rèn
pū rèn
shí rèn
fǒu rèn
gòng rèn
zhāo rèn
tǐ rèn
biàn rèn
miù rèn
qǐ rèn
jiǎn rèn
zì rèn
zhuī rèn
bī rèn
xié rèn
zài rèn
zhà rèn
mào rèn
chéng rèn
cǎi rèn
jì rèn
zhèng rèn
dì rèn
xǔ rèn
体认tǐrèn
(1) 体会,认识
例体认[.好工具]某种形势英realize⒈ 体察认识。
引宋张载《张子语录·后录下》:“大抵心与性情,似一而二,似二而一,此处最当体认。”
清周亮工《书影》卷一:“每日能体认所行善恶。”
茅盾《子夜》三:“这多年以来,她虽然已经体认了不少的‘现实的真味’,然而还没足够到使她知道她的魁梧刚毅紫脸多疱的丈夫就是二十世纪机械工厂时代的英雄骑士和‘王子’!”
体察、认识。
1. 人、动物的全身:身体。体重。体温。体质。体征(医生在检查病人时所发现的异常变化)。体能。体貌。体魄(体格和精力)。体育。体无完肤。
2. 身体的一部分:四体。五体投地。
3. 事物的本身或全部:物体。主体。群体。
4. 物质存在的状态或形状:固体。液体。体积。
5. 文章或书法的样式、风格:体裁(文学作品的表现形式,可分为诗歌,散文,小说,戏剧等)。文体(文章的体裁,如“骚体”、“骈体”、“旧体诗”)。字体。
6. 事物的格局、规矩:体系。体制。
7. 亲身经验、领悟:体知(亲自查知)。体味。身体力行(xíng )。
8. 设身处地为人着想:体谅。体贴。体恤。
9. 与“用”相对。“体”与“用”是中国古典哲学的一对范畴,指“本体”和“作用”。一般认为“体”是最根本的、内在的;“用”是“体”的外在表现。
认读音:rèn认rèn(1)(动)认识;分辩:~字|~清是非。(2)(动)跟本来没有关系的人建立某种关系:~老师。(3)(动)表示同意;承认:~可|~输|~错儿。(4)(动)认吃亏(后面要带‘了’):你不用管;这事我~了。