tǐ yàng
tǐ zāi
tǐ tài
tǐ wàng
tǐ nìng
tǐ pò
tǐ hòu
tǐ miàn
tǐ tiān
tǐ xiàn
tǐ luè
tǐ chén
tǐ wèi
tǐ tiē
tǐ dào
tǐ gǔ
tǐ sè
tǐ yìn
tǐ zhèng
tǐ jú
tǐ qì
tǐ qū
tǐ rén
tǐ xiàn
tǐ jiě
tǐ xíng
tǐ dù
tǐ dí
tǐ niàn
tǐ guó
tǐ sù
tǐ liàn
tǐ shī
tǐ cè
tǐ mào
tǐ zhì
tǐ ruò
tǐ liàng
tǐ wèi
tǐ shàng
tǐ lǜ
tǐ yù
tǐ zhì
tǐ xì
tǐ shì
tǐ liàng
tǐ yuán
tǐ fǎng
tǐ huà
tǐ mào
tǐ yàn
tǐ tǒng
tǐ yǔ
tǐ jí
tǐ tiē
tǐ qì
tǐ shì
tǐ gé
tǐ xiàng
tǐ rèn
tǐ qì
tǐ jiàn
tǐ zhī
tǐ liàng
tǐ fēn
tǐ xiāng
tǐ cāo
tǐ miàn
tǐ xī
tǐ fù
tǐ duàn
tǐ jī
tǐ shěn
tǐ biàn
tǐ wù
tǐ lèi
tǐ wù
tǐ lǚ
tǐ zǐ
tǐ liào
tǐ cái
tǐ kàn
tǐ xíng
tǐ lǐ
tǐ sù
tǐ chá
tǐ fú
tǐ qīn
tǐ xù
tī ji
tǐ hái
tǐ xíng
tǐ xuǎn
tǐ fū
tǐ cí
tǐ zhuàng
tǐ liáo
tǐ dìng
tǐ jié
tǐ kān
tǐ qiāng
tǐ zhòng
tǐ xìng
tǐ xīn
tǐ lì
tǐ biǎo
tǐ yùn
tǐ èr
tǐ dé
tǐ yè
tǐ fū
tǐ èr
tǐ zhì
tǐ nèi
tǐ tàn
tǐ lì
tǐ shí
tǐ huì
tǐ cè
tǐ zhēng
tǐ fǎ
xù pò
huì pò
kàng pò
huā pò
zuì pò
xiǎn pò
hào pò
dǎn pò
yíng pò
liàn pò
shǔ pò
jīng pò
yào pò
hán pò
zhì pò
tuí pò
huá pò
líng pò
xì pò
jiàng pò
qì pò
shuāng pò
yīn pò
hǔ pò
yī pò
yíng pò
xīn pò
shén pò
wǔ pò
péng pò
něi pò
qī pò
fěi pò
páng pò
chán pò
róng pò
shì pò
yuān pò
chū pò
duó pò
yuàn pò
chǐ pò
qiū pò
dù pò
lǎng pò
chóu pò
bào pò
chǔ pò
shī pò
zǎi pò
bàn pò
dié pò
jiāng pò
yì pò
liù pò
xiān pò
yù pò
hún pò
àn pò
xuě pò
luò bó
fù pò
shēng pò
sù pò
yuán pò
liàn pò
kū pò
yán pò
jīng pò
yí pò
fēi pò
zāo pò
wǎn pò
dòng pò
tǐ pò
xiāo pò
é pò
hào pò
cán pò
kuáng pò
zhēn pò
jīn pò
jī pò
àn pò
sàng pò
sǐ pò
qī pò
yān pò
guì pò
yǎng pò
shǎn pò
duó pò
bīng pò
xíng pò
mǎn pò
tù pò
xiǎo pò
dān pò
hēi pò
fú pò
zhēn pò
qī pò
lì pò
体魄tǐpò
(1) 体格和精力
(.好工具)例强壮的体魄英physique;build⒈ 指尸体。古人认为人死后魂气上升而魄着于体,故称。
引《礼记·礼运》:“及其死也,升屋而号,告曰:‘皋某復!’然后饭腥而苴孰,故天望而地藏也。体魄则降,知气在上。”
孔颖达疏:“天望,谓始死望天而招魂;地藏,谓葬地以藏尸也。‘体魄则降,知气在上’者,覆释所以天望地藏之意。”
陈澔集说:“所以升屋者,以魂气之在上也。皋者,引声之言。某,死者之名也。欲招此魂,令其復合体魄,如是而不生,乃行死事。”
唐顾况《持斧》诗:“持斧持斧,无翦我松柏兮,柏下之土,藏吾亲之体魄兮。”
《朱子语类》卷七四:“然就一人之身将来横看,生便带著箇死底道理。人身虽是属阳,而体魄便属阴……盖死则魂气上升,而魄形下降。古人説徂落二字,极有义理,便是谓魂魄。徂者魂升於天,落者魄降於地。”
清刘大櫆《书田氏刲股事》:“儒者曰:人之既死,则其神灵将散而无所不之,故为重为主以栖之;若其体魄既与其神灵离而为二矣,掩藏之而已,於是前古之礼祭主而不祭墓。”
⒉ 偏指肉体。
引康有为《大同书》绪言:“既受乐於生前,更求永生於死后;既受乐於体魄,更求永乐於神魂。”
杨度《梁启超<中国之武士道>叙》:“人之所以异於禽兽者,不独其体魄之异也,尤在其精神之异。”
⒊ 体格和精力。
引柳青《创业史》第一部题叙:“一眼就可看出:那强壮的体魄里,蕴藏着充沛的精力。”
体格、精力。
如:「锻炼强健的体魄。」
1. 人、动物的全身:身体。体重。体温。体质。体征(医生在检查病人时所发现的异常变化)。体能。体貌。体魄(体格和精力)。体育。体无完肤。
2. 身体的一部分:四体。五体投地。
3. 事物的本身或全部:物体。主体。群体。
4. 物质存在的状态或形状:固体。液体。体积。
5. 文章或书法的样式、风格:体裁(文学作品的表现形式,可分为诗歌,散文,小说,戏剧等)。文体(文章的体裁,如“骚体”、“骈体”、“旧体诗”)。字体。
6. 事物的格局、规矩:体系。体制。
7. 亲身经验、领悟:体知(亲自查知)。体味。身体力行(xíng )。
8. 设身处地为人着想:体谅。体贴。体恤。
9. 与“用”相对。“体”与“用”是中国古典哲学的一对范畴,指“本体”和“作用”。一般认为“体”是最根本的、内在的;“用”是“体”的外在表现。
魄读音:pò魄pò(1)(名)迷信的人指依附于人的身体而存在的精神:魂~。(2)(名)魄力或精力。魄tuò‘落魄’的‘魄’的又音。