tǐ yè
tǐ zhèng
tǐ tǒng
tǐ yù
tǐ qū
tǐ cāo
tǐ xiàn
tǐ lǚ
tǐ fǎng
tǐ tiē
tǐ shì
tǐ niàn
tǐ yàng
tǐ nìng
tǐ miàn
tǐ pò
tǐ xíng
tǐ dé
tǐ dí
tǐ wèi
tǐ rén
tǐ xiāng
tǐ mào
tǐ xīn
tǐ xíng
tǐ yuán
tǐ lǐ
tǐ lǜ
tǐ jiàn
tǐ liàng
tǐ èr
tǐ gǔ
tǐ kàn
tǐ cè
tǐ fù
tǐ tài
tǐ chá
tǐ zhī
tǐ sù
tǐ chén
tǐ qiāng
tī ji
tǐ luè
tǐ yàn
tǐ jī
tǐ sù
tǐ fū
tǐ fú
tǐ zhì
tǐ huà
tǐ fēn
tǐ liàng
tǐ wèi
tǐ lì
tǐ miàn
tǐ rèn
tǐ qì
tǐ cí
tǐ jí
tǐ huì
tǐ xiàn
tǐ sè
tǐ zhòng
tǐ shěn
tǐ zhì
tǐ yǔ
tǐ duàn
tǐ xī
tǐ tiē
tǐ xì
tǐ wù
tǐ tiān
tǐ biǎo
tǐ hái
tǐ cái
tǐ dù
tǐ zǐ
tǐ shàng
tǐ lèi
tǐ xuǎn
tǐ mào
tǐ jiě
tǐ gé
tǐ zhēng
tǐ fū
tǐ guó
tǐ xiàng
tǐ fǎ
tǐ liàng
tǐ liáo
tǐ wàng
tǐ dìng
tǐ xìng
tǐ jú
tǐ yìn
tǐ cè
tǐ tàn
tǐ qì
tǐ hòu
tǐ xù
tǐ liàn
tǐ yùn
tǐ qì
tǐ zhì
tǐ shí
tǐ dào
tǐ èr
tǐ ruò
tǐ qīn
tǐ zhuàng
tǐ kān
tǐ biàn
tǐ lì
tǐ nèi
tǐ jié
tǐ zāi
tǐ xíng
tǐ shī
tǐ wù
tǐ shì
tǐ liào
cái mào
wěi mào
tǐ mào
zhuàng mào
shì mào
yán mào
lǐ mào
gàn mào
yí mào
shēng mào
shī mào
xīn mào
chē mào
yì mào
xíng mào
wù mào
xiān mào
lí mào
hè mào
xiǔ mào
tài mào
yuè mào
pǐn mào
měi mào
liǎn mào
gǔ mào
tiān mào
wài mào
kāi mào
qī mào
yī mào
jiǎn mào
guǐ mào
qì mào
xiàng mào
gǎi mào
xiàng mào
shū mào
lǚ mào
xiào mào
yún mào
chūn mào
nǐ mào
quán mào
yù mào
cí mào
qíng mào
yán mào
zuì mào
wěi mào
lǐ mào
shén mào
dì mào
xiàng mào
shū mào
xiě mào
fēng mào
jué mào
dào mào
huā mào
nián mào
xuě mào
chǎn mào
qū mào
zī mào
yī mào
róng mào
miàn mào
wú mào
yuán mào
cí mào
tuán mào
cuì mào
lǎo mào
xiào mào
miǎn mào
fēng mào
gǔ mào
wén mào
shī mào
wěi mào
biàn mào
guāng mào
gài mào
zhī mào
miào mào
wèi mào
xū mào
yí mào
guǎ mào
体貌tǐmào
(1) 身材容貌
hAo86.英appearance(2) 指以礼貌相待
英treat sb.with due respect⒈ 亦作“体皃”。
⒉ 体态容貌;模样。
引《文选·宋玉<登徒子好色赋>》:“玉为人体貌闲丽,口多微词。”
李周翰注:“言玉容貌美丽,能为几微之词。”
晋张华《博物志》卷六:“君才过人,而体貌躁,非女婿才。”
一本作“体皃”。 宋彭乘《续墨客挥犀·海人》:“时月正明,见十数人自海连臂而出,登屿笑语,语不可解,体貌与人无异,但裸形耳。”
⒊ 形容;描绘。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·书记》:“状者,貌也。体貌本原,取其事实。”
詹鍈义证引李曰刚曰:“体貌本谓体态与貌相……舍人此处独用作动词,犹言‘形容’‘描绘’也。”
⒋ 体制;规矩。
引《国语·楚语上》:“体貌以左右之,明行以宣翼之。”
唐李德裕《上尊号玉册文》:“内严体貌,增堂陛之峻,外絶缔交,去辅车之势。”
⒌ 礼貌。体,通“礼”。
引宋王安石《上宋相公启》:“优为体貌,略去等夷。”
⒍ 谓以礼相待;敬重。体,通“礼”。
引《战国策·齐策三》:“淳于髠为齐使於荆,还反,过薛,孟尝君令人体貌而亲郊迎之。”
一本作“礼貌”。 宋苏轼《赐知永兴军韩缜三上表陈乞致仕不允断来章诏》:“朕体貌诸老,仪刑四方。”
清方苞《二贞妇传》:“家人重其义,故於其子亦体貌焉。”
形体面貌。
1. 人、动物的全身:身体。体重。体温。体质。体征(医生在检查病人时所发现的异常变化)。体能。体貌。体魄(体格和精力)。体育。体无完肤。
2. 身体的一部分:四体。五体投地。
3. 事物的本身或全部:物体。主体。群体。
4. 物质存在的状态或形状:固体。液体。体积。
5. 文章或书法的样式、风格:体裁(文学作品的表现形式,可分为诗歌,散文,小说,戏剧等)。文体(文章的体裁,如“骚体”、“骈体”、“旧体诗”)。字体。
6. 事物的格局、规矩:体系。体制。
7. 亲身经验、领悟:体知(亲自查知)。体味。身体力行(xíng )。
8. 设身处地为人着想:体谅。体贴。体恤。
9. 与“用”相对。“体”与“用”是中国古典哲学的一对范畴,指“本体”和“作用”。一般认为“体”是最根本的、内在的;“用”是“体”的外在表现。
貌读音:mào1.相貌:面~。容~。以~取人。
2.外表的形象;样子:全~。~合神离。
3.姓。