jīn lián
jīn gé
jīn liàng
jīn xiōng
jīn shén
jīn tóu
jīn qíng
jīn bèi
jīn qì
jīn dài
jīn jū
jīn gài
jīn qī
jīn yào
jīn píng
jīn bào
jīn yǔ
jīn huái
jīn xiù
jīn shàng
jīn xiōng
jīn jiàn
jīn líng
jīn zǐ
jīn mèi
jīn ér
jīn yì
jīn dù
jīn zhì
jīn miǎn
jīn yì
jīn hóu
jīn sù
jīn yì
jīn lián
jīn shàng
jīn zhāng
jīn fǔ
jīn rèn
jīn yùn
jìng shàng
sù shàng
shí shàng
lǐ shàng
zōng shàng
jī shàng
kuā shàng
yōu shàng
gāo shàng
lǚ shàng
jīn shàng
jiē shàng
shū shàng
sù shàng
mù shàng
xǐ shàng
yíng shàng
yì shàng
tái shàng
jié shàng
líng shàng
qù shàng
sù shàng
fēng shàng
jiāo shàng
gé shàng
jiā shàng
qīn shàng
hào shàng
dūn shàng
xí shàng
jiā shàng
rǎn shàng
gài shàng
liù shàng
líng shàng
ài shàng
guì shàng
dǐ shàng
jīng shàng
tuī shàng
yè shàng
jīn shàng
gù shàng
qì shàng
ruò shàng
sú shàng
dǔ shàng
dān shàng
xìn shàng
hé shang
qì shàng
zūn shàng
bǐ shàng
qū shàng
cāo shàng
shē shàng
chóng shàng
kuā shàng
yǎ shàng
⒈ 亦作“襟上”。襟怀和习尚。上,通“尚”。
引宋苏舜钦《和子履雍家园》:“君之襟尚我同好,作诗閎放莫可攀。”
宋苏舜钦《王子野行状》:“公襟上高爽,有仙风道格。”
襟jīn(1)(名)上衣、袍子前面的部分:大~|对~。(2)(名)指连襟:~兄|~弟。
尚读音:shàng[ shàng ]1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。