dǐ cāo
dǐ shǔ
dǐ rèn
dǐ lì
dǐ ě
dǐ bīng
dǐ mó
dǐ cái
dǐ shù
dǐ jì
dǐ dùn
dǐ kè
dǐ míng
dǐ shàng
dǐ tú
dǐ xíng
dǐ shǐ
dǐ jiǎng
dǐ lì
dǐ shí
dǐ lì
dǐ dé
dǐ è
dǐ dì
dǐ píng
dǐ zhù
dǐ zhǔ
dǐ cǎo
dǐ jīng
dǐ jié
dǐ shì
dǐ cuì
dǐ liàn
dǐ zú
dǐ shì
dǐ zhí
dǐ yuán
dǐ lù
hào shàng
xǐ shàng
zūn shàng
jiā shàng
qì shàng
qū shàng
jī shàng
shū shàng
jié shàng
líng shàng
kuā shàng
jiē shàng
jìng shàng
sù shàng
dǔ shàng
guì shàng
gé shàng
hé shang
jīn shàng
ruò shàng
jiā shàng
sù shàng
shí shàng
gài shàng
dūn shàng
yì shàng
ài shàng
yǎ shàng
lǚ shàng
jīng shàng
qù shàng
kuā shàng
yíng shàng
sú shàng
liù shàng
sù shàng
qīn shàng
tái shàng
xìn shàng
bǐ shàng
shē shàng
líng shàng
dǐ shàng
chóng shàng
rǎn shàng
xí shàng
jīn shàng
yè shàng
jiāo shàng
tuī shàng
mù shàng
dān shàng
gù shàng
lǐ shàng
cāo shàng
qì shàng
yōu shàng
zōng shàng
gāo shàng
fēng shàng
⒈ 砥砺崇尚。
引《魏书·儒林传序》:“世祖始光三年春,别起太学於城东,后徵卢玄、高允等,而令州郡各举才学。於是人多砥尚,儒林转兴。”
砥dǐ(名)〈书〉细的磨刀石。
尚读音:shàng[ shàng ]1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。