qīn lǜ
qīn shùn
qīn xìng
qīn fú
qīn xiāo
qīn shèn
qīn jiē
qīn tàn
qīn fù
qīn dài
qīn chāi
qīn zàn
qīn cén
qīn xiǎng
qīn fá
qīn dǎo
qīn jiā
qīn pài
qīn cǐ
qīn xìn
qīn guì
qīn jìng
qīn pī
qīn qì
qīn fú
qīn lài
qīn zhǔ
qīn gōng
qīn shēn
qīn wèi
qīn fù
qīn nián
qīn pèi
qīn chǎn
qīn wán
qīn xiàn
qīn yī
qīn chǎn
qīn yì
qīn ài
qīn yù
qīn xīn
qīn fēng
qīn qīng
qīn diǎn
qīn zhù
qīn shàng
qīn chuàng
qīn mìng
qīn jiàn
qīn néng
qīn niàn
qīn fèng
qīn lù
qīn fàn
qīn zhòng
qīn chú
qīn chái
qīn sǒng
qīn yǎng
qīn chéng
qīn pī
qīn yà
qīn yí
qīn zūn
qīn wéi
qīn zhào
qīn xíng
qīn xù
qīn chí
qīn yín
qīn xiàn
qīn qīn
qīn yì
qīn qǐ
qīn dòng
qīn chóng
qīn hé
qīn ruò
qīn zhào
qīn shǎng
qīn míng
qīn lù
qīn zāng
qīn qīn
qīn àn
qīn cì
qīn zūn
qīn dāo
qīn mù
qīn móu
qīn lóng
qīn yuè
qīn xián
qīn dìng
bǐ shàng
jié shàng
xìn shàng
ài shàng
qū shàng
shē shàng
jīng shàng
rǎn shàng
jiā shàng
dūn shàng
sú shàng
hào shàng
jīn shàng
xǐ shàng
yè shàng
xí shàng
qīn shàng
liù shàng
yì shàng
yíng shàng
yōu shàng
zūn shàng
jīn shàng
dǔ shàng
líng shàng
gāo shàng
tái shàng
qì shàng
gù shàng
jī shàng
fēng shàng
shí shàng
dān shàng
chóng shàng
guì shàng
sù shàng
yǎ shàng
mù shàng
cāo shàng
kuā shàng
dǐ shàng
shū shàng
lǚ shàng
gé shàng
jiē shàng
sù shàng
jiā shàng
gài shàng
tuī shàng
hé shang
sù shàng
kuā shàng
zōng shàng
lǐ shàng
qù shàng
líng shàng
jìng shàng
ruò shàng
jiāo shàng
qì shàng
⒈ 崇尚;敬崇。
引晋道恒《释駮论》:“钦尚高轨,为縉绅之表。”
《北齐书·高隆之传》:“隆之虽不涉学,而钦尚文雅,搢绅名流,必存礼接。”
《周书·寇儁传》:“及儁辞还,帝亲执其手曰:‘公年德俱尊,朕所钦尚。’”
钦qīn(1)(动)敬重:~佩。(2)(副)封建社会指皇帝亲自(做):~定|~赐。(3)(Qīn)姓。
尚读音:shàng[ shàng ]1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。