xǐ shàng
gāo shàng
sù shàng
tuī shàng
dūn shàng
xí shàng
yè shàng
qīn shàng
hào shàng
dǐ shàng
lǐ shàng
guì shàng
liù shàng
shē shàng
kuā shàng
jiā shàng
yì shàng
jìng shàng
gài shàng
dǔ shàng
ài shàng
jié shàng
sù shàng
qù shàng
lǚ shàng
yōu shàng
zūn shàng
chóng shàng
jīn shàng
jī shàng
jiā shàng
sù shàng
qì shàng
ruò shàng
qū shàng
jīn shàng
shí shàng
qì shàng
bǐ shàng
rǎn shàng
fēng shàng
gù shàng
cāo shàng
xìn shàng
líng shàng
sú shàng
dān shàng
yíng shàng
jiāo shàng
shū shàng
líng shàng
kuā shàng
gé shàng
zōng shàng
tái shàng
jīng shàng
yǎ shàng
hé shang
jiē shàng
mù shàng
⒈ 志趣和好尚。
引汉蔡邕《陈寔碑》:“是以邦之子弟,遐方后生,莫不同情瞻仰,由其模范,从其趣尚。”
唐元稹《制诰序》:“追而序之,盖所以表明天子之復古,而张后来者之趣尚耳。”
清赵翼《瓯北诗话·韩昌黎诗》:“盖昌黎本好为奇崛矞皇,而东野盘空硬语,妥帖排奡,趣尚略同,才力又相等,一旦相遇,遂不觉胶之投漆,相得无间。”
⒉ 情致;风格。
引宋苏舜钦《答韩持国书》:“今言如是,疑非出于持国也,然笔迹趣尚皆持国,又不足疑。”
1. 意向:志趣。旨趣。
2. 趣味,使人感到愉快:兴趣。乐趣。情趣。雅趣。妙趣。相映成趣。趣事。趣味。
尚读音:shàng[ shàng ]1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。