bái luò
bái zhì
bái wàng
bái pí
bái máo
bái pù
bái duān
bái sǔn
bái ài
bái guā
bái zhāi
bái tà
bái mào
bái dì
bái sù
bái tàn
bái bǎn
bái gàn
bái jiàng
bái píng
bái cài
bái dié
bái jing
bái shān
bái bú
bái jīng
bái tǎ
bái lù
bái biàn
bái liào
bái lèng
bái guǎn
bái lún
bái shè
bái láng
bái zhǐ
bái fú
bái méng
bái liàn
bái jù
bái zuì
bái qiú
bái chī
bái lóu
bái jiē
bái shì
bái xiǎng
bái yào
bái jīn
bái zhuó
bái jūn
bái jí
bái yì
bái chōu
bái càn
bái tóu
bái là
bái hóu
bái fú
bái mài
bái zhòu
bái zhì
bái yún
bái dài
bái ōu
bái fén
bái qì
bái shí
bái lù
bái miàn
bái wū
bái shǐ
bái jiǎo
bái sǒu
bái jiǔ
bái zhuàng
bái mì
bái xíng
bái xiàng
bái bā
bái mò
bái shǎo
bái xì
bái shān
bái qiú
bái ní
bái lí
bái yǔ
bái jiào
bái huà
bái pō
bái juàn
bái líng
bái fěn
bái yǐ
bái huó
bái mào
bái nǔ
bái lán
bái yè
bái duó
bái tián
bái yuān
bái yǔ
bái chǔ
bái bàng
bái jì
bái càn
bái tǎ
bái jiá
bái shǔ
bái fù
bái tāo
bái shū
bái zhuī
bái hān
bái páo
bái fā
bái dì
bái xué
bái niàn
bái mán
bái làng
bái yuán
bái chá
bái chōu
bái fán
bái guī
bái líng
bái bǎng
bái dài
bái quán
bái yuán
bái tiě
bái xī
bái mín
bái bàng
bái tù
bái chuí
bái cù
bái jīn
bái mián
bái chì
bái rè
bái huán
bái huò
bái qì
bái liǎn
bái guǐ
bái mó
bái zhù
bái dā
bái chǎng
bái é
bái niè
bái táo
bái hào
bái ráo
bái shuǐ
bái hé
bái má
bái mù
bái yào
bái chē
bái bēn
bái shài
bái zhì
bái zhǒng
bái lā
bái huán
bái zhǐ
bái gě
bái zhuàn
bái shé
bái fú
bái shǒu
bái nài
bái bàn
bái zhāng
bái mǔ
bái jiān
bái piáo
bái xū
bái dào
bái yú
bái guò
bái tán
bái zé
bái yí
bái xīn
bái láo
bái xī
bái jū
bái yǐ
bái shàn
bái là
bái líng
bái shā
bái máo
bái yí
bái àn
bái xiàn
bái jūn
bái jiǎng
bái shēn
bái jǐng
bái gài
bái jīng
bái tè
bái mò
bái kù
bái dì
bái bì
bái jìng
bái què
bái pò
bái wǎn
bái qí
bái jué
bái xián
bái zǐ
bái dàn
bái zhù
bái jiāng
bái jī
bái zhì
bái shàn
bái qí
bái fēn
bái xiǎo
bái shā
bái cí
bái piǎo
bái fú
bái mén
bái cuó
bái mǎ
bái guī
bái gǒu
bái lài
bái xiè
bái xù
bái jīng
bái fán
bái hǔ
bái yú
bái tóng
bái dǎ
bái qí
bái hú
bái xī
bái qū
bái wèi
bái tiáo
bái zhe
bái cáng
bái tǐng
bái shí
bái gōng
bái yàn
bái ròu
bái shì
bái yǎn
bái mù
bái shī
bái qiǎng
bái sǎng
bái méi
bái chī
bái fēn
bái niū
bái ruò
bái zào
bái àn
bái tú
bái zhān
bái mò
bái hú
bái tiáo
bái zǎo
bái nì
bái xián
bái bái
bái niǎo
bái méi
bái fù
bái jiǎn
bái jiá
bái jí
bái xiǎo
bái fù
bái tái
bái lǔ
bái lián
bái yǔ
bái yán
bái qiú
bái bí
bái zàn
bái shuāng
jiān dīng
yán dīng
nóng dīng
shí dīng
pù dīng
chuán dīng
juān dīng
líng dīng
yǒng dīng
yā dīng
gōng dīng
líng dīng
lǔ dīng
kàng dīng
shēn dīng
bāng dīng
huǒ dīng
máo dīng
liàn dīng
zhuā dīng
jì dīng
jiā dīng
guāng dīng
tū dīng
miǎn dīng
bǔ ding
jí dīng
jìn dīng
pín dīng
chéng dīng
qí dīng
nèi dīng
zhuàng dīng
bǎo dīng
jiàn dīng
kuàng dīng
tuì dīng
jiāo dīng
bīng dīng
dòng dīng
qiū dīng
jiù dīng
yí dīng
biàn dīng
dàn dīng
bǐng dīng
níng dīng
liáng dīng
yùn dīng
dú dīng
quán dīng
kè dīng
liù dīng
shā dīng
fēi dīng
bào dīng
wǔ dīng
zhōng dīng
suān dīng
shàng dīng
ān dīng
dān dīng
wéi dīng
bù dīng
huā dīng
shā dīng
diāo dīng
qióng dīng
qū dīng
shān dīng
liáo dīng
chéng dīng
lú dīng
jī dīng
měng dīng
dì dīng
dōng dīng
rén dīng
mù dīng
qí dīng
tàn dīng
yīng dīng
cán dīng
cái dīng
bái dīng
kù dīng
gū ding
xiāng dīng
lú dīng
tuán dīng
lā dīng
kè dīng
hù dīng
tiān dīng
líng dīng
nán dīng
gēn dīng
shì dīng
bàn dīng
yú dīng
juē dīng
dēng dīng
nǚ dīng
liáo dīng
mén dīng
dòng dīng
lěng dīng
tún dīng
yì dīng
cì dīng
chōu dīng
chū dīng
èr dīng
jǐng dīng
bì dīng
qiáo dīng
qiān dīng
suí dīng
diū dīng
zhèng dīng
liáo dīng
yì dīng
páo dīng
bǔ dīng
jí dīng
dàn dīng
mì dīng
gōng dīng
yuán dīng
yī dīng
tiān dīng
白丁báidīng
(1) 没有取得功名的平民
例往来无白丁。——(.好工具)唐·刘禹锡《陋室铭》英mon people in Chinese feudal society;illiterate person(2) 古∶平民。也指临时征集的无军籍的壮丁
英moner⒈ 指没有功名的人;平民。
引《隋书·李敏传》:“﹝隋文帝﹞谓公主曰:‘ 李敏何官?’对曰:‘一白丁耳。’”
宋岳飞《奏乞除在外宫观第三札子》:“伏念臣起自白丁,误蒙器使。”
明无心子《金雀记·掷果》:“家世洛阳,性习豪迈,甘为紈袴,又耻白丁。”
《十月》1981年第5期:“要唱独脚戏,自己吹自己……谈笑无白丁,往来皆知己。”
⒉ 指不学无术或缺乏知识的人。亦指文盲。
引唐刘禹锡《陋室铭》:“谈笑有鸿儒,往来无白丁。”
明王錂《春芜记·报仇》:“每尝闻得那季小姐精於翰墨,这封书,恰像个白丁写的。”
《人民日报》1981.4.4:“一分到公社卫生院我就开始学点业务知识,一两年下来,至少不是白丁了。”
⒊ 旧指临时征集的壮丁。也称白徒。参见“白徒”。
引《宋书·沉攸之传》:“既至京都,诣领军将军刘遵考,求补白丁队主。”
《南史·王敬则传》:“胡松领马军突其后,白丁无器杖,皆惊散。”
唐吴兢《贞观政要·论纳谏》:“更有勑旨,今年白丁多已役讫,若从此放免,并是虚荷国恩。”
《旧五代史·僭伪传二·刘守光》:“属瀛洲军乱,杀郡守, 仁恭(刘仁恭 )募白丁千人讨平之, 匡威壮其才,復使为帐中爪牙,令将兵戍蔚州。”
平民。
白bái(1)(形)像霜、雪的颜色:~布|洁~。(2)(形)清楚;明白;弄明白:真相大~。(3)(形)没有加上什么东西;空白:~开水。(4)(形)没有效果;徒然:~费力气。(5)(形)无代价;无报偿:~吃|~给。(6)(名)象征反动:~军|~区。(7)(动)用白眼珠看人;表示轻视或不满:~了他一眼。(8)姓。(9)(名)(字音或字形)错误:写~字|把字念~了。(10)(动)说明;陈述:表~。(11)(名)戏曲或歌剧中用说话腔调说的语句:道~|对~。(12)(名)地方话:苏~。
丁读音:dīng,zhēng[ dīng ]1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称:丁是丁,卯是卯。
2. 成年男子。
3. 人口。
4. 从事某种劳动的人:园丁。