shuō bù
shuō líng
shuō méi
shuō jiàn
shuō bǐng
shuō yù
shuō bái
shuō tóu
shuō biǎo
shuō míng
shuō shān
shuō fā
shuō huà
shuō jīng
shuō jiā
shuō shì
shuō qín
shuō gǔ
shuō dòu
shuō zé
shuō yǔ
shuō he
shuō táo
shuō kuò
shuō lè
shuō jiàn
shuō shì
shuō nèi
shuō de
shuō huāng
shuō chéng
shuō yán
shuō zhī
shuō shì
shuō qǐ
shuō qíng
shuō shù
shuō jì
shuō kuáng
shuō shé
shuō mèng
shuō jiě
shuō kè
shuō wén
shuō jiē
shuō tiān
shuō lǐ
shuō chè
shuō huà
shuō fú
shuō tiē
shuō fàn
shuō chēng
shuō jiào
shuō sǐ
shuō jiǎng
shuō cān
shuō cí
shuō qīn
shuō diào
shuō sòng
shuō cí
shuō huái
shuō běn
shuō shá
shuō fǎ
shuō kuā
shuō fēi
shuō shuǎ
shuō jiè
shuō yù
shuō tīng
shuō lùn
shuō xiào
shuō cuò
shuō yì
shuō xǐ
shuō huǎng
shuō tán
shuō lì
shuō jià
shuō hé
shuō dào
shuō xiào
shuō piào
shuō kou
shuō kōng
shuō yǐn
shuō xiàng
shuō zuǐ
shuō hǎo
shuō pò
shuō shū
shuō táo
shuō chàng
shuō niàn
shuō kāi
shuō zhòng
àn jì
hóng jì
kè jì
fù jì
dié jì
àn jì
jiǎn jì
tú jì
fǎ jì
jǐn jì
xià jì
zhuàn jì
zá jì
fēng jì
jié jì
ān jì
ěr jì
shàng jì
dì jì
zhá jì
bài jì
pái jì
qiān jì
yī jì
huī jì
bù jì
mǎ jì
dá jì
shǐ jì
chuō jì
shān jì
fú jì
mì jì
xùn jì
yì jì
shī jì
àn jì
dǔ jì
sòng jì
suǒ jì
yìn jì
xíng jì
yǎn jì
fó jì
bēi jì
qiè jì
dào jì
diān jì
qián jì
zhào jì
lù jì
zhuī jì
piān jì
xuán jì
shòu jì
guà jì
mì jì
diǎn jì
xuán jì
jǐn jì
shěng jì
zhì jì
bǔ jì
chèn jì
piān jì
bì jì
bái jì
shǒu jì
pǔ jì
míng jì
yóu jì
cuō jì
sǎn jì
shū jì
dú jì
zhù jì
zhào jì
cè jì
yìng jì
dǔ jì
fǔ jì
dēng jì
niàn jì
zhā jì
yíng jì
diàn jì
yìng jì
fú jì
shí jì
lùn jì
qiān jì
zhū jì
shòu jì
qiǎng jì
wàng jì
fén jì
tí jì
biāo jì
lǐ jì
píng jì
yì jì
gǔ jì
gù jì
yín jì
shī jì
shǔ jì
zhāi jì
qí jì
zhàng jì
piàn jì
jí jì
wǎng jì
hēi jì
piào jì
wén jì
chǎng jì
cún jì
yǎn jì
guǎn jì
sǐ jì
hòu jì
yǐn jì
zhā jì
láo jì
fù jì
shí jì
sù jì
chǐ jì
shū jì
bǐ jì
zòu jì
dì jì
shuō jì
mò jì
bǐ jì
tóng jì
biǎo jì
wú jì
guó jì
rì jì
jīng jì
cōng jì
qián jì
yí jì
⒈ 解释经的著作。
引《汉书·河间献王刘德传》:“献王所得书皆古文先秦旧书,《周官》、《尚书》、《礼》、《礼记》、《孟子》、《老子》之属,皆经传説记,七十子之徒所论。”
1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。
2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。
3. 言论,主张:学说。著书立说。
4. 责备:数说。
5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。
记读音:jì记jì(1)(动)把印象保持在脑子里:~忆|~性|~得|~不清|好好~住。(2)(动)记录;记载;登记:~事|~账|~一大功。(3)(名)记载、描写事物的书或文章(常用做书名或篇名):日~|笔~|游~|《岳阳楼~》。(4)(名)(~儿)标志;符号:标~|钤~|暗~儿。(5)(名)皮肤上的生下来就有的深色的斑:左边眉毛上有个黑~。(6)〈方〉(量)打一下叫打一记。