shuō sǐ
shuō bù
shuō jiào
shuō qín
shuō hé
shuō yǐn
shuō qíng
shuō shì
shuō chàng
shuō fàn
shuō jiē
shuō yì
shuō jiā
shuō shù
shuō lǐ
shuō shé
shuō kāi
shuō jì
shuō jiàn
shuō chēng
shuō jīng
shuō qǐ
shuō kou
shuō hǎo
shuō cuò
shuō jià
shuō shuǎ
shuō kè
shuō míng
shuō bái
shuō shá
shuō huà
shuō mèng
shuō jiè
shuō de
shuō pò
shuō xiào
shuō xiàng
shuō yù
shuō táo
shuō kuā
shuō fú
shuō zuǐ
shuō nèi
shuō wén
shuō kuáng
shuō niàn
shuō líng
shuō lè
shuō huà
shuō he
shuō tiē
shuō diào
shuō lùn
shuō chéng
shuō shān
shuō bǐng
shuō jiàn
shuō cān
shuō huái
shuō shū
shuō huǎng
shuō qīn
shuō yán
shuō lì
shuō kōng
shuō cí
shuō tīng
shuō xǐ
shuō běn
shuō kuò
shuō tiān
shuō tán
shuō sòng
shuō táo
shuō tóu
shuō zhī
shuō gǔ
shuō biǎo
shuō yǔ
shuō cí
shuō jiǎng
shuō huāng
shuō xiào
shuō shì
shuō fā
shuō piào
shuō yù
shuō chè
shuō fǎ
shuō méi
shuō zhòng
shuō zé
shuō dào
shuō fēi
shuō dòu
shuō jiě
shuō shì
yòu cān
dào cān
xiàng cān
tuō cān
fēi cān
léi cān
yì cān
zuǒ cān
zhēng cān
luán cān
shuō cān
lóng cān
niǎo cān
jiě cān
cháo cān
niǎo cān
róng cān
xiǎo cān
lián cān
sù cān
hè cān
fú cān
liǎng cān
diàn cān
liú cān
yún cān
jù cān
guī cān
biāo cān
nú cān
pí cān
⒈ 解下驾车的马。説,通“脱”。
引《礼记·檀弓上》:“孔子之卫,遇旧馆人之丧,入而哭之,哀。出,使子贡説驂而賻之。”
郑玄注:“賻,助丧用也。騑马曰驂。”
《宋史·寇準传》:“準少年富贵,性豪侈,喜剧饮,每宴宾客,多闔扉脱驂。”
1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。
2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。
3. 言论,主张:学说。著书立说。
4. 责备:数说。
5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。
骖读音:cān骖cān(形)古代指驾车时套在车前两边的马(古代一般用三匹马或四匹马拉车):左~|右~。