shuō shū
shuō zé
shuō jiē
shuō bù
shuō jì
shuō piào
shuō shì
shuō qīn
shuō kuò
shuō xiàng
shuō zhòng
shuō chéng
shuō jiào
shuō cí
shuō jiǎng
shuō yù
shuō niàn
shuō yǔ
shuō yì
shuō biǎo
shuō tiē
shuō huái
shuō de
shuō shá
shuō shān
shuō shù
shuō cuò
shuō kou
shuō xiào
shuō qǐ
shuō shé
shuō wén
shuō běn
shuō cān
shuō chēng
shuō huà
shuō fú
shuō qíng
shuō lè
shuō yán
shuō xiào
shuō shuǎ
shuō yù
shuō táo
shuō shì
shuō kuā
shuō hǎo
shuō sǐ
shuō kōng
shuō jiā
shuō fàn
shuō jiàn
shuō diào
shuō jiě
shuō méi
shuō tīng
shuō xǐ
shuō tóu
shuō táo
shuō tán
shuō jià
shuō kāi
shuō sòng
shuō kuáng
shuō dòu
shuō chàng
shuō huāng
shuō jīng
shuō yǐn
shuō huà
shuō pò
shuō chè
shuō lì
shuō cí
shuō lùn
shuō fā
shuō qín
shuō fǎ
shuō míng
shuō jiàn
shuō bǐng
shuō shì
shuō kè
shuō lǐ
shuō he
shuō hé
shuō zuǐ
shuō jiè
shuō zhī
shuō dào
shuō gǔ
shuō fēi
shuō mèng
shuō huǎng
shuō tiān
shuō nèi
shuō bái
shuō líng
shuō shù
shēn shù
jiǎng shù
fěng shù
wù shù
míng shù
piān shù
lì shù
shēn shù
fū shù
bù shù
zuǎn shù
sù shù
bǔ shù
yǐn shù
chuàng shù
jù shù
zhuì shù
biǎo shù
biān shù
kǒu shù
xiě shù
zǔ shù
lùn shù
jiān shù
qìng shù
zì shù
dìng shù
zūn shù
jì shù
gài shù
quán shù
jiǎn shù
xù shù
zhuǎn shù
dì shù
zhù shù
dān shù
fù shù
lǚ shù
zōng shù
qǐ shù
méi shù
píng shù
tiáo shù
kǎo shù
é shù
dǎo shù
pù shù
jiǎng shù
jì shù
shēng shù
shuō shù
cì shù
tuī shù
yǎn shù
xì shù
bèi shù
zuǎn shù
zhuàn shù
shān shù
shàng shù
gòng shù
lùn shù
yù shù
qǐ shù
huí shù
wú shù
wǎng shù
shān shù
miáo shù
chuán shù
jì shù
chēng shù
zī shù
xiáng shù
shào shù
miǎn shù
jiè shù
qīng shù
chēng shù
bǐ shù
bāo shù
zhēn shù
zhuàn shù
xù shù
pī shù
chóng shù
chén shù
zhuī shù
zhù shù
bié shù
bèi shù
⒈ 叙述说明。
引夏丏尊叶圣陶《文心》二六:“所谓修辞学……简略地说,就是说述依照意思调整语言的一般现象的一种学问。”
1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。
2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。
3. 言论,主张:学说。著书立说。
4. 责备:数说。
5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。
述读音:shù述shù(1)(动)本义:遵循。(2)(动)陈说;叙述:口~|重~。