hóng yáng
hóng biàn
hóng fǎ
hóng zhì
hóng dù
hóng liàng
hóng zhǐ
hóng lǎng
hóng lì
hóng dài
hóng liè
hóng guāng
hóng wěi
hóng jiǎn
hóng liàng
hóng yì
hóng yè
hóng yuàn
hóng rùn
hóng hòu
hóng huà
hóng qì
hóng shì
hóng shàn
hóng sì
hóng měi
hóng xīn
hóng xiū
hóng suì
hóng guī
hóng yuǎn
hóng cháng
hóng chǎng
hóng zhì
hóng bó
hóng kāi
hóng chǐ
hóng shēn
hóng chǎng
hóng yì
hóng tōng
hóng fāng
hóng mǐn
hóng lùn
hóng cuì
hóng fū
hóng jì
hóng jiǎng
hóng tú
hóng yì
hóng lì
hóng dào
hóng zhāng
hóng kuò
hóng dà
hóng yǎ
hóng hé
hóng shù
hóng yòu
hóng zhuàng
hóng kuàng
hóng shèng
hóng yì
hóng yù
hóng duō
jiàn shù
lián shù
jìng shù
tuī shù
rén shù
shùn shù
jiàng shù
chá shù
gū shù
kuān shù
cí shù
ráo shù
qǐ shù
qíng shù
xiáng shù
píng shù
míng shù
qiān shù
dù shù
qǔ shù
hóng shù
yòu shù
lián shù
ráo shù
kuān shù
yuán shù
fàng shù
róng shù
chéng shù
āi shù
⒈ 宽容;宽大。
引三国魏刘劭《人物志·流业》:“清节之流,不能弘恕。”
《南史·萧暎传》:“后为北徐州刺史,在任弘恕,人吏怀之。”
《旧唐书·郑畋传》:“畋文学优深,器量弘恕,美风仪,神彩如玉,尤能赋诗。”